Đế Vương Sủng: Sát Vương - Chap 75
Author: Tiểu Lãnh Lãnh
Chap 75: Mạng của Cung chủ giá
một ngàn lượng bạc
Lãnh Nguyệt đạt được mục đích bèn qua loa đại khái, kiếm cớ đuổi khách. Mà Nam Cung Tuyệt nhìn đám người Lãnh Đế rời khỏi cũng không có ý kiến. Một đôi con ngươi màu tím yêu nghiệt lúc này nhìn Lãnh Nguyệt chăm chú như muốn tìm ra chút nũng nịu khi nãy của nàng. Nhìn rồi lại nhìn, ánh mắt dường như muốn đem nàng từ trong ra ngoài lột sạch từng lớp khiến Lãnh Nguyệt dù có cố ý phớt lờ ánh mắt của hắn bằng cách lột vỏ nho để ăn, cũng bắt đầu nhịn không nổi muốn phát cáu. Mắt hạnh trừng lên, chua ngoa mắng:
– Nhìn gì mà nhìn? Chàng chưa thấy người lột vỏ nho bao giờ à?
Nam Cung Đế nào đã từng bị người cho ăn thiệt thòi bao giờ. Vậy mà từ lúc gặp nàng, không bị đánh cũng bị mắng. Hắn nhăn mũi, hướng nàng trề môi:
– Ta muốn ăn nho.
– Chàng có thể tự bóc mà.- Nữ nhân xinh đẹp khẽ nhướn mày.
– Nhưng ta bị thương. Vì nàng mà bị thương, nàng phải chịu trách nhiệm với ta.- Nói rồi tà mị nam tử một đường ôm ngực, uất ức.
Biểu cảm trên gương mặt yêu nghiệt khiến Lãnh Nguyệt suýt chút sặc mước miếng. Khụ khụ hai tiếng lại rốt cục thoả hiệp. Haizzz, dù gì hắn cũng chính là vì nàng mới bị thương nha! Nghĩ thế bắt đầu chút từng chút lột vỏ nho, lại đút cho hắn. Vị hoàng đế nào đó ăn đến vui vẻ quên cả trời đất, hoàn toàn quên mất luôn rằng ngày trước có người vô cùng ghét nho, thậm chí còn không cho phép loại quả có tên là nho này xuất hiện trong hoàng cung Phượng Thiên.
Xào xạc xào xạc.
Trên cành cây nào đó, hai bóng người thiếu chút rơi thẳng xuống đất. Nam Cung Đế kia là bộ mặt tiểu hài tử làm nũng? Thế này cũng quá kinh dị rồi. Tảng băng di động cũng có ngày có biểu cảm nũng nịu mềm mại? Hàn Vũ Phong cùng Lôi hộ vệ đồng thời rùng mình, da gà cũng sắp sửa rơi đầy đất.
– Hàn tướng quân, người véo tại hạ một cái đi.- Lôi thất thần, nhìn chằm chằm cảnh tượng ngàn năm có một, mở miệng nói.- Ai ui, đau đau. Người có thể hạ thủ lưu tình mà.- Vừa ai oán nói, vừa xoa chỗ bị véo.
– Ừm, ngươi cũng đánh ta một chiếc đi. Hình như ta nằm mơ rồi.– Hàn Vũ Phong không có nhìn qua mà vẫn dán mắt vào trong phòng.
Bộp! Lôi cũng không đứng đắn, một phát vỗ vào vai vị tướng quân kia coi như trả thù làm Hàn Tướng quân phải khó khăn lắm mới không lộn cổ từ trên cây xuống. Quay sang trừng mắt, lại không dám vọng động đánh lại nên đành nhịn xuống, chỉ sợ quấy nhiễu hai người đang tình chàng ý thiếp trong phòng. Trừng rồi lại trừng, xong hai nam nhân cùng một lần thở dài nhìn vào trong phòng, nội tâm đồng thanh kêu gào: Nam Cung Đế, chúng ta còn độc thân a!!!
Ở bên này đang tình ý triền miên thì ở một góc nữa của hoàng cung lại có thêm cảnh tượng khác.
Cung điện hoa lệ, hành lang gấp khúc, trang trí dụng tâm. Trong phòng, từng cột gỗ sơn đỏ quý khí khắc từng bông hoa sen tinh tế xa hoa. Mỗi một món đồ không là chí bảo cũng là vật quý hiếm, đủ để chứng minh thân phận chủ nhân là vô cùng được sủng ái.