Đế Vương Sủng: Sát Vương - Chap 73: Tỷ muội cùng gả
Author: Tiểu Lãnh Lãnh
Lãnh Diệp cũng không vội cho bình thân ngay, đôi mắt sắc bén quét tới Lãnh Nguyệt:
– Thương thế của Nam Cung Đế là thế nào? Ngươi biết hắn là nhân vật thế nào không? Phải chăng ngươi muốn mang hoạ cho Bạch Vân Quốc, khiến muôn dân trăm họ lầm than mới yên lòng?
Lãnh Nguyệt cười lạnh. Lão ngoan đồng này, thị phi bất phân. Chắc lại nghe lời nữ nhân bên gối xúi giục rồi. Nàng cũng mặc kệ cái gì lễ nghi, bình thân hay không bình thân, trực tiếp đứng thẳng dậy:
– Là hắn có chân tự đi tới. Bệ hạ còn muốn thần cản hắn ngoài cửa sao?
– Ngươi…- Lãnh Diệp sắc mặt xanh mét, chỉ thẳng vào Lãnh Nguyệt, một chữ cũng không thể thốt ra. Tại sao mấy lần giao thủ với nha đầu này dạo gần đây, lão lại chẳng thể chiếm thượng phong vậy nhi?
– Hoàng thượng, ngài còn chưa cho Cửu công chúa bình thân mà. Có gì từ từ vào trong lại nói, ở ngoài này công khai trách phạt, vậy người cũng xấu mặt đó!– Thục phi rốt cục lên tiếng, ngọc thủ trắng nõn đều đều vuốt ngực cho Lãnh Diệp, muốn hắn bình tĩnh lại.
Lãnh Nguyệt nhìn nàng ta khinh bỉ. Bổn cô nương đây tự bình thân từ lâu rồi, còn cần lão cho phép sao?
Thế nhưng câu nói này, hành động này của Thục phi, thành công kéo Lãnh Đế trở lại mục đích chính đến đây, cũng như đưa cho lão một nấc thang để bước xuống. Lão liếc nhanh Thục phi, ra chiều hài lòng lắm. Lại nhìn qua nhi nữ trước mắt. Một thân lam y lười biếng khoác lên người nàng lại khiến cho gương mặt bình thường trở nên xinh đẹp đến vậy. Ba ngàn tóc đen tuỳ ý buộc bằng một dải lụa cùng màu, trên đầu cũng không có trang sức khác. Hẳn là vừa mới tỉnh dậy không lâu. Trong sự tuỳ tiện lại toát lên vẻ nhã nhặn cao quý. Lãnh Nguyệt, tựa như đoá mẫu đơn nở rộ… Rất giống Cơ Ngân Nhi năm đó.
Hừ lạnh một tiếng, Lãnh Diệp phất tay áo, một đường đi vào Nguyệt Cung. Trong trí nhớ của Lãnh Đế chợt thoáng hiện lên hình ảnh nữ nhân xinh đẹp dịu dàng như nước ấy.
Nàng vốn là đồ đệ của Quan lão nhân. Năm Lãnh Diệp mười bảy tuổi, vẫn còn là hoàng tử, phụ hoàng đem hắn tới Lãng Thành, tìm Mai Sơn Các của Quan lão nhân bái sư. Khi ấy, Cơ Ngân Nhi mới là cô nương mười hai tuổi. Bất quá tuổi tác nhỏ cũng không thể che lấp dung mạo của nàng.
Còn nhớ lần đầu Nhị hoàng tử Lãnh Diệp gặp nàng, nàng đang ngủ say trong Tản Hiên Viên của Mai Sơn Các. Hàng mi dày cong cong như chiếc quạt nhỏ xinh, đôi mắt tuy không mở ra nhưng vẫn khiến cho người ta tưởng tượng được vẻ khuynh thành khi nàng tỉnh lại. Làn da trắng như sứ, bờ môi căng mọng như trái anh đào. Một làn gió nhẹ thoảng qua thổi vào làn tóc mây mượt mà khiến nàng tựa như thiên tiên lạc chốn nhân gian.
Cơ Ngân Nhi trong trí nhớ của chàng hoàng tử năm đó chính xác là một tiểu nữ tử dễ thương nhất trên đời. Lãnh Diệp lúc đó quả thực đã động tâm, dứt khoát muốn nàng trở thành nữ nhân của mình. Sau này đúng là Lãnh Diệp đã đạt thành nguyện vọng thật, nhưng bằng cách tiêu cực nhất: dùng tính mạng một ngàn dân chúng trong Lãng Thành, ép nàng vào cung làm phi tần.