Đế Vương Sủng: Sát Vương - Chap 28: Chỉnh chết nàng ta (1)
Author: Tiểu Lãnh Lãnh
Đêm lạnh như nước.
Hai thân ảnh quỷ mị nhanh nhẹn di chuyển, lại khéo léo tránh đi thị vệ tuần tra, luồn lách trong hoàng cung Bạch Vân.
Tâm Liên Cung.
Vụt.
Thị vệ gác đêm giật mình dụi mắt. Hình như vừa có một bóng màu tím và một bóng màu đỏ vụt qua a? Là người sao? Gã vỗ vỗ mặt, cẩn trọng quan sát một lần nữa.
Tĩnh.
– Có lẽ do buồn ngủ quá, nên sinh ra ảo giác rồi. Đây là hoàng cung chứ đâu phải cái chợ, làm gì có chuyện người lạ đột nhập mà thị vệ tuần tra không biết đây? Huống chi đây lại là nơi ở của công chúa mà bệ hạ sủng nhất, canh gác lại càng cẩn mật. Chắc chỉ là bọn mèo hoang thôi.
Ngáp dài một cái, gã thị vệ tiếp tục ngủ gật.
Thực ra gã không có nhìn lầm, chính xác thứ vừa lướt qua là hai bóng người.
Một tử y, một hồng y lặng lẽ nấp trên chạc cây trước cửa sổ phòng Lãnh Tiểu Ni. Nếu để ý kĩ, không khó để nhận ra, đó là một nam một nữ. Tán cây vừa vặn che khuất thân ảnh hai người, nhưng ngược lại họ lại có thể nhìn thấy toàn bộ căn phòng của Tam công chúa.
Tử y nữ nhân nhìn vào trong phòng. Phượng mâu thuỷ lam lạnh lẽo không chút độ ấm. Khuôn mặt che đi bằng một chiếc khăn lụa nhưng lại không thể che đi sự xinh đẹp trong đôi mắt của chủ nhân. Khăn lụa càng làm cho người ta thêm hiếu kì về dung nhan thực sự của nàng, tản mát ra mị lực khó cưỡng. Bất quá có một điều chắc chắn, nữ nhân này đích thực là một mĩ nhân có đôi mắt xinh đẹp nhất thế gian.
Nam nhân bên cạnh, một thân trường bào đỏ rực như lửa bao lấy thân hình thon dài. Ánh trăng chiếu lên mặt nạ bạc sắc lạnh nhưng không che hết được ngàn sủng vạn sủng nơi đáy mắt mà hắn dành cho người bên cạnh. Môi mỏng bất giác lau ra nét cười nhẹ nhàng. Bất quá chỉ một chút ý cười vương trên môi thôi, cũng đủ khiến cho vạn vật thất sắc. Như đoá anh túc xinh đẹp, hắn chính là độc dược trí mạng lại khiến người không thể cưỡng được mà trầm mê.
Lãnh Nguyệt kể từ lần suýt rơi vào ma chướng, thực lực bị lộ nên bây giờ nàng cũng không thèm che giấu một thân võ công của mình với Linh Huyền Thánh Chủ này. Hơn nữa hắn hiện tại không có đánh chủ ý gì với nàng, vậy tạm thời Lãnh Nguyệt liền bảo trụ cho hắn một mạng. Bằng không, với cái danh Độc Thánh, muốn tiếp cận nàng cũng đủ cho nam nhân này chết không dưới trăm lần.
Ngày đó hắn trọng thương, nàng lại vì hắn tiêu hao không biết bao nhiêu công lực. Chữa thương cho hắn xong liền ngủ mất, vẫn chưa có cơ hội tháo xuống mặt nạ bạc kia. Tuy có tò mò dung mạo Linh Huyền Thánh Chủ nhưng Lãnh Nguyệt cũng biết chừng mực. Nghe nói những người từng thấy dung mạo thật của hắn đã tới Diêm La Điện xếp hàng báo danh rồi. Nàng thật không muốn chọc đến phiền toái đâu!
– Nàng có chủ ý gì hay không?- Nam Cung Tuyệt đè xuống thanh âm.
– Nàng ta đã muốn chết như vậy, tất nhiên ta sẽ thành toàn. Nhưng khi dễ Băng Y của ta, ta sẽ từ từ, hảo hảo tra tấn nàng.- Lãnh Nguyệt thần sắc lạnh nhạt nhìn Lãnh Tiểu Ni đang ngồi trước gương đồng trong phòng, đáy mắt xẹt qua tia sáng lạnh lẽo.