Đế Vương Sủng: Sát Vương - Chap 24: Làm khó
Author: Tiểu Lãnh Lãnh
Lãnh Nguyệt nhàn nhạt cười, phượng mâu di chuyển về hướng phát ra tiếng nói.
Người vừa lên tiếng là nam nhân mặc hồng bào đang cố tỏ ra nghiêm nghị. Hắn làm Lãnh Nguyệt thoáng nghĩ ngay tới nam nhân bị thương nặng đêm qua. Bất quá, hồng y khoác trên người tên này lại mang vẻ dung tục, tầm thường không chịu nổi. Tâm, không hiểu sao sinh ra cảm giác khó chịu.
Hồng bào rực rỡ chói mắt, mặc trên người nam nhân này khiến Lãnh Nguyệt mất hứng. Môi nhỏ khẽ mở, nụ cười không chạm tới đáy mắt khiến trong phút chốc, không khí như đóng băng:
– Xin hỏi cao danh quý tính của công tử đây?
– Bản công tử họ Lưu, tên một chữ Lâm, con trai trưởng của Lưu gia trang.-Lưu Lâm vênh mặt tự đắc.
À! Thì ra là một tên có sức nhưng không não! Lãnh Nguyệt cười vân đạm phong khinh:
– Thì ra là Lưu công tử. Vừa rồi công tử lên tiếng, là có ý gì đây?
– Ngươi đã đến muộn, ta yêu cầu huỷ bỏ tư cách dự thi của ngươi!
Lưu Lâm ngày trước đã ngầm quan sát Ngọc Lưu Ly này. Hắn dù gì cũng là người trong một gia tộc nên ít nhiều cũng có chút bản lĩnh nhìn người. Trực giác cho rằng tay họ Ngọc này không đơn giản, vì thế hắn liền nhân cơ hội này thuận nước đẩy thuyền. Bớt một người thì cơ hội chiến thắng của bản thân lại cao hơn một phần chứ sao!
Lãnh Nguyệt chẳng mấy để tâm đến tên Lâm không não trước mặt mà lại ngầm đánh giá vị Du phó lâu đang nhàn nhã trên ghế chủ nhân, nãy giờ vẫn chưa hề lên tiếng.
Thông tin về vị phó lâu này được Bạch Hổ chuyển đến nàng ngày hôm kia mà do có quá nhiều chuyện xảy ra nên khi dùng qua bữa sáng nàng mới tranh thủ liếc qua một chút.
Vị phó lâu này tên là Du Nghiêm, năm này 25 tuổi. Nói về xuất thân của Du Nghiêm cũng thật nhiều bí ẩn.
Khoảng hai mươi nắm trước, phía Tây của Vân Kinh có một thôn nhỏ là Vĩnh Thôn. Người dân trong thôn có hơn một trăm nhân khẩu, mọi người sống tuy không quá sung túc nhưng luôn luôn vui vẻ và thuận hoà. Nhưng sau đó, tai hoạ ập xuống, Vĩnh Thôn ngập chìm trong ngọn lửa đỏ rực.
Lúc đó, Du Nghiêm mới năm tuổi. Cũng may khi ấy, lâu chủ Tuý Nhan Lâu là Uyển Dạ tình cờ đi ngang, thấy hắn được người mẹ dùng gắt gao che chở, vẫn còn sống, liền đem cứu ra, sau nhận làm huynh đệ kết nghĩa.
Lúc quân lính tới nơi, do lửa cháy dữ dội nên sau khi cứu hoả, cả Vĩnh Thôn cũng chỉ còn một mảnh hoang phế, tiêu điều. Vụ hoả hoạn lớn như thế mà quan phủ cũng chỉ điều tra qua loa, rồi ghi vào hồ sơ án vài dòng ngắn gọn: đêm 25 tháng 10 năm Diệp Khanh thứ ba, một nhà dân ở Vĩnh Thôn phía Tây Vân Kinh sơ xuất làm đổ đèn dầu, gây ra hoả hoạn trên diện rộng, cả thôn tử vong.
Để tra ra thân phận của Du Nghiêm, hẳn Bạch Hổ đã tốn không ít công sức, vì những đầu mối gần như đã mất sạch.