Để Tôi Kể Em Nghe Về Một Ngày Trời Lộng Gió - Lí do
Mình đã nghe đến hai từ “lí do” rất nhiều.
“Lí do gì làm mày thích thằng đấy?”, “Mày thật sự không biết lí do lụy nó à?”, “Mày đừng có mà kiếm lí do để chối nữa, tao biết ngay mày sẽ lụy nó mà.”,…v.v……
Khi mình thích lại cậu vì từ bỏ không thành, cô bạn nhà mình đã cười nói:”Mày đừng bịa lí do lí trấu nữa, nói thẳng là mày vẫn lụy nó đi còn bày đặt.”
Không phải lụy đâu.
Đến tận bây giờ , tâm trí mình vẫn còn in hằn hình bóng cậu. Bạn mình nói đúng, mình hay kiếm cớ, đến cả việc từ bỏ cậu cũng chỉ để qua mắt người khác. Nỗi nhớ như gặm nhấm mình vào hằng đêm, nó như hóa thành những ngôi sao đang tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời ngoài kia, đẹp nhưng chẳng thể chạm đến.
Lần đầu tiên mà mình được chứng kiến một mặt khác của cậu, đó là khi cậu đang cười ngẩn ngơ với một cô gái . Mình ngạc nhiên, và cũng có đôi chút buồn xen lẫn mà thôi. Đừng tự hỏi sao lại chỉ là “một chút”, vì mình cũng đã biết trước được rằng chuyện đó rồi sẽ xảy ra. Nhưng dần dần, nỗi buồn nhỏ bé ấy lại giằng xé mình ngày càng nhiều thêm , dường như nó đang dần to lớn, dần mang theo những thổn thức và đau đớn vào trong từng giấc mộng của mình. Mình mệt, mình nghĩ rằng bản thân đã thích cậu đủ nhiều rồi, như một chiếc cốc đầy cần được xử lí. .
.
.
.
.
.
Nhưng tiếc thật, mình chẳng thể xử lí được. Mình ôm lấy tất cả những nỗi buồn mà giấu nhẹm đi, chỉ mong cậu không biết.
Lí do của những giấc mơ, lí do của những nỗi buồn đầy ắp, hay là cả những thổn thức trong tâm trí mình chính là cậu.
“Vì cậu là lí do của tớ.”
Một câu nói sẽ được chôn vùi mãi trong tim.