Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 70-Rời bỏ
“Có chuyện gì?”
A Nguyên bị hai tên nội thị giữ chặt tay cũng không ngừng gào khóc xin tha,nàng càng khóc càng lớn huyên động cả một góc hậu đình.
Ngay lúc này có một đoàn người bước vào,A Nguyên nhìn thấy liền mừng rỡ hết sức,cố gào to xin cầu cứu.Không ngờ rằng người xuất hiện lại là Giả Tịnh Lam hoàng hậu.Cũng biết rằng Giả hoàng hậu trước giờ đối với thiếu chủ không mấy thiện cảm nhưng tình thế trước mắt thấy người liền có chút hy vọng nên hướng hoàng hậu lớn tiếng khẩn thiết van xin.
Mà Giả hoàng hậu một thân xiêm y cầu kỳ diễm lệ ung dung bước tới,cố giữ vẻ quý tướng nhàn nhã uy nghiêm,theo sau là một đoàn nội thị tuỳ tùng hộ tống. Nàng từ xa đi tới đã nghe một trận huyên náo,không vội bước vào mà đứng bên ngoài nghe ngóng cuộc vui,đối với chuyện Quân nhi thường xuyên sang Hạ Lan quấy nhiễu người kia làm sao không hay biết,nhân lúc hoàng thượng vắng mặt cũng nên dạy dỗ y một bài học thích đáng,cũng sớm an bài phân phó cho đám binh sĩ nội thị canh gác nơi Hạ Lan cung không đem những chuyện mấy ngày qua bẩm báo lại cho hoàng thượng.Chỉ là hắn ta hiện thời không giết được nếu không làm sao còn yên ổn sống đến ngày hôm nay.
Lúc bước tới gần A Nguyên không khỏi ném ánh mắt khinh miệt như nhìn sâu bọ nhìn nàng ta,mày chau lại lớn tiếng thị uy:
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Tiểu thái tử quay sang nhìn thấy người vừa đi tới liền lập tức dừng tay,không câu nệ nghi lễ hoàng cung một mạch chạy đến ôm chầm lấy nàng ta,gương mặt lập tức thu hồi vẻ non nớt hớn hở mắt sáng long lanh ôm lấy chân mẫu hậu khoe chiến tích.
“May quá,mẫu hậu người đến thật đúng lúc…con đã thay người dạy tên hồ ly kia một bài học…”
Giả Hoàng hậu cố giấu đi vẻ đắc ý giả vờ nhíu mày ra chiều không thuận ý,tay nơi đầu tiểu thái tử vỗ vỗ mấy cái,miệng cũng thốt ra mấy câu quở trách khách khí.Mắt không quên liếc qua nhìn bộ dạng thê thảm của tên tiện dân khiến nàng uất hận bị Quân Nhi trừng trị thích đáng,trong lòng không giấu nổi nỗi hả hê,liền dùng vạt áo kín đáo che lấy nụ cười khinh miệt.
“Ai da,Quân Nhi,con không biết đây là khách quý của phụ hoàng hay sao chứ?Nếu để quý công tử đây phật lòng,không chừng con sẽ bị phụ vương trách phạt,mau tạ tội với với Thiên công tử đây.”
Huống chi hoàng thượng xem trọng y như vậy,nếu để người sắp về thấy y bị ức hiếp không chừng sẽ không nương tình mà trách phạt Quân nhi cùng nàng quản giáo không nghiêm,mà nàng thì tuyệt đối không muốn để hoàng thượng phật lòng bất cứ gì về nàng.
Khắc Quân tưởng mình nghe nhầm liền nhướn đôi mắt to tròn nhìn mẫu hậu,chỉ thấy sắc mặt mẫu hậu rõ nghiêm chỉnh không hề có ý cợt đùa,trong lòng liền lập tức bất mãn cau mày quay phắc mặt đi,ánh mắt nhìn Thiên Y càng thêm tức giận.
“Hắn ta là hồ ly tinh cướp phụ hoàng của thần nhi,còn khiến mẫu hậu phải đau lòng,thần nhi chỉ thay mẫu hậu dạy dỗ hắn một bài học,sao phải bắt thần nhi hạ mình với tên hồ ly không biết liêm sĩ này?”