Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 61
Thiên Y thúc ngựa chạy nhanh về phía trước vừa liên tục ngoái đầu nhìn lại về phía sau,trong lòng vô cùng lo lắng tình hình an nguy của Thất Kiếm,nhưng dù bất an đến cực độ vẫn không dám nghĩ đến chuyện sẽ không còn gặp lại được huynh ấy,một lòng mong mỏi Thất Kiếm bình an vô sự mà đuổi kịp mình.
Ngựa chạy mãi đến đoạn sườn núi nhìn thấy hai hướng rẽ,tình thế cấp bách Thiên Y quan sát một lúc không còn nhiều thời gian chần chừ liền đánh ngựa chạy vào bìa rừng,ít ra bên trong đồi núi cây cối rậm rập truy quân sẽ khó lòng tìm kiếm hơn,ẩn nấp cũng thuận lợi.
Nhưng điều chàng không ngờ chính là thần mã của Khắc Thiên đuổi theo quá nhanh,chẳng mấy chốc đã đuổi theo chàng sát vào tận bìa rừng.
Càng đi vào sâu bên trong sườn núi cây cối càng rậm rạp chen chúc cản chân khiến tốc độ của hai chiến mã chậm lại,khoảng cách vì thế càng lúc càng rút ngắn,chẳng bao lâu Khắc Thiên đã áp sát được Thiên Y.
Lúc hai chiến mã điên cuồng áp sát nhau,Khắc Thiên dụng lực mạnh mẽ muốn đem thân người Thiên Y kéo lại định quật xuống đất,không ngờ lúc nắm được vạc áo thì cả người bỗng nhiên chao đảo, mắt hoa lên,bàn tay dường như mất hết sức lực…Mày Khắc Thiên cau lại,chợt nhớ ra khi nãy bị trúng ám khí của tên hắc y nhân kia nhưng vì muốn nôn nóng đuổi theo tên đào phạm nên không ngừng lại xem xét…ra là ám khí kia có độc.Chưa kịp nghĩ thông,cả thân người dần dần vô thức ngã nhoài về phía trước kéo theo Thiên Y cùng ngã xuống sườn núi.
****
Lúc Thiên Y tỉnh lại,cảm nhận thân người đau nhức uể oải đến không muốn cử động.
Khí tức lạnh lẽo xâm chiếm,chàng đưa mắt mơ màng nhìn cảnh vật lạ lẫm xung quanh,khắp nơi đều tối xanh một màu, ánh trăng chiếu rọi khắp khu rừng,ánh sáng cam sẫm len theo ngọn lá hắt xuống mặt đất đầy hoang vu yên tĩnh đến đáng sợ.
Thiên Y mơ hồ nhớ ra bản thân khi đó bị truy đuổi rồi bị ngã xuống đây liền ngước mắt nhìn lên nơi ngã xuống mà âm thầm cảm thán,đoạn sườn núi cao như vậy rớt xuống đây mà vẫn còn toàn mạng cũng thật khó tin.
Chợt nhận thấy dưới thân cảm giác khí tức ấm nóng,hơi thở đều đều phả bên tai kèm theo một tiếng rên nhỏ,phát hiện ra bản thân là nằm đè lên thân người khác liền giật mình vội vàng thoát ly,vừa đứng dậy liền không thể trụ vững ngã xóng soài ra đất,chân trái truyền lên cơn đau,ra là bị trật khớp rồi!
Chàng sợ hãi xoay người nhìn người kia,hắn vốn là cừu nhân đuổi theo muốn lấy mạng chàng,cả hai không ngờ lại cùng nhau rơi xuống ,ý thức sớm một mảnh bất an mà phòng bị.
Thân thể Thiên Y loại trừ ê ẩm,chân trái bị trật khớp ra thì không hề có thương tích,xem chừng lành lặn thế này một phần cũng nhờ người này che chắn cho chàng không ít,vì hiện tại nhìn hắn cả người lẫn y trang đều bị thê thảm không ít.
Thiên Y cẩn thận quan sát nhìn hắn nằm yên không một chút động đậy một hồi mới dám cả gan tiến đến gần xem thử hắn sống chết ra sao.