Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 52
Sau khi được Khắc Thiên cho phép đem người rời đi,Khắc Lan vui mừng đến độ ba chân bốn cẳng gấp rút chạy một mạch đến thiên lao,chàng đứng trước mặt Thiên Y vừa thở hồng hộc vừa mỉm cười vui sướng,mắt chàng sáng lên long lanh.
Tay chàng đưa lên chạm vào vị trí trái tim của Thiên Y khẽ thì thầm:
“Y Y,ta rốt cuộc đã xin được hoàng huynh thả ngươi ra rồi.Ta sẽ đưa ngươi về vương phủ của ta chữa trị.Từ nay về sau Ân Đồ Khắc Lan ta xin hứa sẽ không để Thiên Y ngươi chịu thêm bất kỳ một uỷ khuất nào nữa,ta sẽ cho ngươi một cuộc sống hạnh phúc viên mãn nhất.Tất cả mọi việc đau thương đều đã qua hết rồi.Hãy tin ta.”
Những lời chàng nói ra vì Thiên Y bất tỉnh nên không thể nghe thấy,cũng không cần y phải nghe thấy, chàng chính là tự nguyện với lòng sẽ làm tất cả những gì có thể để bù đắp những đau thương mất mát mà y đã chịu đựng.Lần này …..là chàng thật tâm.
Khắc Lan đích thân tự tay cởi trói cho Thiên Y,ôm chặt người đang mê man bất tỉnh đưa ra một chiếc xe ngựa đã được thủ hạ chuẩn bị sẵn bên ngoài rồi mau chóng khởi giá trở về vương phủ của mình ở Ân Bắc quốc.
Vòng xe ngựa quay vòng như bánh xe số mệnh chuyển động càng lúc càng mang Thiên Y cách xa Diệp quốc đến vạn dặm.
*****
Tại Đại Đô Ân Bắc quốc:
Đại Đô sầm uất nhộn nhịp đất chật người đông,giao thương tấp nập,phố phường hoa lệ không khác gì kinh thành của Trung Nguyên.
Ai đã từng đặt chân đến thủ phủ Đại đô đều một lần muốn chiêm ngưỡng qua hai toà thành tráng lệ rộng lớn xấp xỉ gần bằng hoàng cung là Thiên Lam vương phủ cùng Tần Lan vương phủ của hai vị vương gia đương triều.
Hai vị đương gia cùng hoàng thượng huynh đệ hoàng tộc yêu thương thân thiết đến mức khăng khít,chưa từng hướng người kia có mưu đồ xấu xa tranh quyền đoạt vị,tạo nên tiền lệ hiếm có trong lịch sử hoàng triều.
Hai toà thành được hoàng thượng đặc biệt xây dựng cho hai vị vương gia khang trang hoành tráng đến mức bất kỳ ai nhìn vào cũng không tránh khỏi ngỡ ngàng,bên trong vương phủ ngay cả trần nhà cột đình đều được dát vàng nạm ngọc ,bài trí cùng nội thất đều vô cùng xa xỉ,đến những bình phong đặt trước mỗi thư phòng cũng được khéo léo chạm trỗ tinh xảo bằng ngọc thạch.Trước cánh cổng to lớn đều có cả đoàn binh sĩ canh chừng vô cùng nghiêm ngặt gắt gao.So với hoàng cung xa hoa tráng lệ chỉ thua kém một chút.
Dân chúng đại đô mỗi lần đi ngang hai nơi này đều phải cúi đầu để thể hiện lòng tôn kính đối với hai vị vương thân hoàng gia.
Mà nghe đâu hai vị vương gia rất ít khi có mặt ở Đại đô,Nhị vương gia chiến thần Khắc Thiên mải mê rong ruổi chiến trường tạo lập bao chiến công hiển hách giúp Ân Bắc quốc mở rộng bờ cõi mấy tháng mới đặt chân về vương phủ.
Còn Tam vương gia thì ngược lại,người yêu thích du sơn ngoạn thuỷ,mải miết chu du khắp các phương trời xa xôi nên rất hiếm khi trở về vương phủ.Cho nên Tần Lan vương phủ từ lúc được hoàng thượng chiếu cố sửa sang trở lại cho Tam vương gia vẫn chưa thấy ngài ấy đặt chân trở về.Đám gia nhân trong phủ có người còn chưa bao giờ được biết đến mặt mũi của Tam vương gia ra sao.