Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 50
Thời gian trước đó một khắc,khi Hào Dương vẫn chưa bị chế ngự hoàn toàn,bên trong thư phòng Thiên Y là bị tiếng trống trận làm giật mình tỉnh giấc.
Chàng đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng một lúc mới định thần trở lại.
Mọi thứ xung quanh chàng vẫn yên bình đến kỳ lạ,là chàng nghe nhầm sao?
Khi nãy chàng vừa uống chén thuốc Thiên Thuận đưa xong liền mau chóng chìm vào giấc ngủ.
Chàng lại mơ về ngày hôm đó….thấy mình vẫn còn đứng trên tường thành Lạc Châu,cùng Thiên Thuận,Mạc tướng quân ,có cả Tú Nhi và những binh sĩ khác.Rồi tên đeo mặt nạ kia bước đến,chàng liền bị ánh mắt sắc bén đầy tà khí ẩn giấu đằng sau chiếc mặt nạ sắt của hắn thu hút mà quay sang nhìn hắn. Nhưng chàng chỉ vừa quay lưng một chốc lát,mọi người phía sau đã lần lượt từng người từng người ngã quỵ xuống chết rất thê thảm ,mắt bọn họ đang trừng trừng nhìn chàng,máu tươi từ đâu chảy lai láng đến ngập tràn mắt cá chân chàng,bạch y của chàng mau chóng bị máu tươi nhuộm lấy lan dần dần lên nhuốm một màu đỏ thẫm,chẳng mấy chốc đã lan lên tận cổ mấy chốc đã biến thành hồng y.
Thiên Y hoảng hốt nhìn đôi bàn tay mình đầy máu của những người khác liền sợ hãi giật mình mà từ trong cơn mơ thức dậy.
Lồng ngực dường như bị chèn ép đến khó thở,mồ hôi cũng lấm tấm xuất hiện trên lưng và trán chàng.
Nghe động tĩnh bên trong,Thất Kiếm từ đâu bỗng nhiên mở toang cửa phòng vội vàng đi đến bên cạnh Thiên Y,nhìn một lúc gương mặt chàng chùn lại,ánh mắt chàng ánh lên vẻ buồn bã lo lắng nhìn Thiên Y,môi mấp máy dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi.
Thiên Y có chút khó hiểu nhìn Thất Kiếm,nhìn huynh ấy lo lắng như vậy trong lòng Thiên Y liền dấy lên một linh cảm không lành ,chưa kịp mở miệng hỏi thì bên ngoài tiếng trống trận một lần nữa lại vang lên càng khẳng định linh cảm của chàng là đúng.
“Bên ngoài là có chuyện gì?Huynh cho ta biết được không?”
Thất Kiếm bước đến gần đối diện Thiên Y,mất một lúc mới mỉm cười trấn an.
“Không có chuyện gì…là binh sĩ ngoài kia đang luyện tập mà thôi.”
Chàng nói xong liền quay mặt đi nơi khác.
“Có thật là đang tập luyện hay không?Huynh đang giấu ta chuyện gì phải không?”
Nghe Thiên Y hỏi vậy Thất Kiếm liền mỉm cười rồi lắc đầu:
“Ta nói thật,họ chỉ đang tập luyện mà thôi.”
Thiên Y nhìn Thất Kiếm một lúc liền thở phào nhẹ nhõm.Cầu mong là chàng suy nghĩ quá nhiều.
Thất Kiếm chợt liếc mắt cảnh giác,chàng vốn là cao thủ,xung động thanh âm bên ngoài cách xa trong vòng một dặm có thể nghe thấy,hiện tại lại nghe rất nhiều tiếng bước chân rất nhanh tiến về phía này,tiếng đao kiếm vang lên mỗi lúc một gần.Chẳng lẽ nhanh như vậy bọn chúng đã tràn đến nơi này rồi sao?