Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 47.
Thiên Y do thể trạng suy nhược cùng lo lắng bất an một phần cảm thương hàn nặng nên dẫn đến mê man bất tỉnh đến tận mấy ngày mới hồi tỉnh trở lại.Vừa tỉnh lại đã nghe Tú Nhi bẩm báo lại chuyện của Ân Đồ Khắc Lan thì rất lấy làm cảm kích nhưng trong lòng đối với người này vẫn dấy lên một chút nghi hoặc.
Người này trước đây cùng chàng có một vài hiểu lầm không đáng có nhưng đã từng ra tay cứu mạng chàng một lần,hơn nữa hiện tại lại giả làm lang y vào doanh trại để chăm sóc chữa trị cho chàng,ân tình đó Thiên Y trong lòng ghi khắc cho nên luôn miệng căn dặn Tú Nhi trong thời gian y ở đây hãy đối đãi y thật tốt.Tuy vậy, đối với thân phận không rõ lai lịch của người kia vẫn có một chút lưu tâm,không hiểu do trùng hợp hay vô tình mà người này lại có họ Ân Đồ,rất giống với họ của hoàng tộc Ân Bắc quốc,những người mang họ này trong thiên hạ chiếm rất ít,thường là những người thuộc dòng dõi trực thuộc hoàng tộc Ân Bắc quốc mới có.Rốt cuộc thân phận của y thực sự là như thế nào?
Lúc trước khi vừa đến nơi này, có nghe qua Thất Kiếm nói sơ qua cho chàng hay biết rằng vị hoàng đế tân nhiệm của Ân Bắc quốc là Ân Đồ La Cáp là một vị đế vương nổi tiếng hôn quân bạo ngược , cùng tên chiến thần uy mãnh lãnh khốc tàn nhẫn xem mạng người như cỏ rác mà chàng đã từng thấy qua trên chiến trường là Nhị Vương gia đương triều là kẻ vô cùng nguy hiểm tuyệt đối không được đắc tội ,ngoài ra còn có một tên Tam Vương gia nổi tiếng hoang dâm vô đạo,ăn chơi lêu lỏng,thích hà hiếp dân nữ nhà lành,lại thích bào chế độc dược hại người vô cùng độc ác,và những kẻ khác mang họ này hầu hết đều hống hách lộng quyền ai nấy ở Ân Bắc quốc đều không dám đắc tội.Thất Kiếm còn đặc biệt căn dặn nếu gặp những kẻ mang họ này tốt nhất hãy tránh thật xa để tránh mang hiểm hoạ vào người.
.
Nhưng hiện tại trông gương mặt tươi cười hiền lành ngây ngô có chút lém lỉnh của Khắc Lan đang chăm chú nhìn mình,Thiên Y thực tâm khó lòng mà nghi ngờ cho được.Người này nếu thực sự là gian tế của địch quốc sao từ đầu lại cho chàng biết tên họ,huống chi nhìn y bề ngoài mang dáng dấp quân tử cũng không giống gian tế cho lắm.Hơn nữa y là lòng tốt muốn vào đây cảnh báo cho chàng hơn nữa còn dốc lòng vì chàng mà chữa trị,cho dù thân phận của y là như thế nào chàng cũng không nên đắc lễ.
Thiên Y nhận bát thuốc từ tay Khắc Lan rồi nhắm mắt uống cạn.Nhìn gương mặt của Thiên Y vì cố uống chén thuốc đắng mà nhăn lại thực rất đáng yêu,trông sắc mặt hôm nay đã có chút hồng hào trở lại khiến Khắc Lan trong lòng cực khoan khoái .Xem ra chút ít hiểu biết về tay nghề đại phu của chàng không tồi a,hơn nữa y lại chấp nhận cho chàng ở lại bên cạnh chăm sóc có nghĩa cơ hội tiếp cận chinh phục y theo chàng trở về Ân Bắc quốc sẽ mau chóng thành công,không cần chàng phải ra tay bắt cóc ép buộc y đem về nữa.Xem ra giả làm đại phu trà trộn vào đây tiếp cận y quả là diệu kế a.Nghĩ nghĩ liền nhìn Thiên Y cười đến tít mắt.
*****
Thiên Y sau khi hồi phục việc đầu tiên chính là hướng doanh trướng Mạc tướng quân hỏi han tình hình chiến sự .Chàng luôn cho rằng chủ tướng địch quốc không dễ dàng khuất phục mà im hơi lặng tiếng .Suy xét cho cùng,tuy binh tướng Lạc Châu có thắng được địch quân vài lần nhưng bất quá lực lượng không tương đồng,vẫn là lấy trứng chọi đá,tên chủ tướng kia chẳng qua chưa từng thất thủ lại bị bại trận bởi một thành trì nhỏ sẽ khiến hắn càng tăng thêm nộ khí mà quyết tâm chiếm lấy cho bằng được.Trong khi đó binh sĩ Lạc Châu lại quá ư khinh địch,ngay cả Mạc tướng quân cũng quá ỷ lại vào thành trì kiên cố bất khả xâm phạm này, những lời khuyên ngăn của Thiên Y người đều không muốn lưu tâm đến.Cho nên mỗi lần chàng đến doanh trướng xin diện kiến nhưng Mạc tướng quân đều lấy cớ chàng còn đang mang bạo bệnh không cần đến cùng các tướng lĩnh khác tham gia bàn bạc chiến sự mà từ chối gặp mặt,còn đặc biệt căn dặn Thiên Thuận không được tiết lộ quân cơ cho Thiên Y biết,chỉ sợ bệnh tình chưa thuyên giảm lại tự lo lắng bất an không cần thiết.Chàng dù hướng Thiên Thuận hỏi han vẫn là nhận được cái lắc đầu,trong lòng Thiên Y càng nóng như lửa đốt,những dự cảm không lành của chàng dù có nói ra cũng không ai có thể tin được.