Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 16
Ngày hôm sau khi Trần Hiền vào lớp,đã thấy Minh Châu ngồi ngay ngắn trên văn án,cạnh mình và Thiên Y liền có chút ngạc nhiên liền gật đầu chào,Minh Châu cũng hướng chàng mỉm cười rất tươi.
Điều kinh ngạc hơn chính là chẳng hiểu vì sao lại thấy tên Dương Tôn cùng Tống Hạo lại ngồi trên văn án ở cuối lớp khiến khoé mắt Trần Hiền cứ giật giật,ngó thấy tên Dương Tôn chốc chốc lại lén nhìn Thiên Y rồi vội vàng quay đi,còn tên Tống Hạo thì đàn hướng mình mỉm cười
,không hiểu bọn chúng lại đang định giở trò gì.Hỏi môn sinh bên cạnh liền biết sáng nay ba môn sinh vốn ngồi trên ba văn án đó bị ba người bọn họ uy hiếp phải uỷ khuất ôm sách vở dời qua lớp khác,dáng vẻ lúc đi rất là tội nghiệp a.
Lúc gia sư bước vào lớp liếc mắt thấy ba người môn sinh mới ngồi phía dưới chỉ biết lắc đầu chắp miệng thở dài cho qua xem như không có chuyện gì tiếp tục giảng dạy.
Từ lúc vào lớp được mấy ngày,Tống Hạo âm thầm quan sát Thiên Y chỉ thấy y rất chú tâm chăm chú học hành,không lơ là một khắc,ngay cả giờ nghỉ trưa cũng đều không ra ngoài,chỉ ngồi lại văn án say sưa đọc sách,quả thực rất hiếu học.Trần Hiền cũng rất chuyên tâm học tập lại nhất mực quan tâm Thiên Y rất nhiều,có vẻ tình cảm huynh đệ đồng môn giữa hai người nọ rất tốt.Còn nữ tử tên Minh Châu kia dường như không phải đến đây để học tập mà suốt buổi chỉ ngồi đó chỉ suy nghĩ mơ mộng bâng quơ đủ điều,lâu lâu lại khúc khích cười thầm để lộ ra lúm đồng tiền trông rất đáng yêu.Còn tên Dương Tôn ngồi bên cạnh suốt buổi chỉ giả vờ cầm sách mà ngủ gà ngủ gật,đến khi bị gia sư nhắc nhở liền bật dậy cầm sách đọc một hồi rõ to khiến cả lớp lại cười ồ lên khiến hắn mấy phen xấu hổ.Tống Hạo cũng cảm thấy mình cũng thật kỳ lạ,không hiểu vì sao lại lưu tâm đến hành động của những người này như vậy,xem ra cũng thật dư thừa.
Thời gian thấm thoắt trôi qua,cũng gần kết thúc khoá ôn thi mọi người sẽ chuẩn bị vào kinh
ứng thí,cho nên ai nấy cũng đều cố gắng chuyên tâm học hành để đạt thành mong ước trở thành trạng nguyên làm nở mày nở mặt rạng rỡ tổ tông.
Tuy cùng học chung cũng khá lâu nhưng Thiên Y và Tống Hạo chưa bao giờ nói với nhau bất kỳ lời nào,chỉ đôi khi vô tình đối mắt nhìn nhau mà thôi.Trần Hiền và Minh Châu thì luôn thân cận bên cạnh Thiên Y như hình với bóng,Dương Tôn thì luôn lẳng lặng lén lún ngồi đằng sau theo dõi ba người bọn họ,có cơ hội liền kiếm chuyện quấy rầy chọc phá Trần Hiền và Minh Châu,điều thay đổi chính là hắn dường như rất sợ Thiên Y nên rất hiếm khi động chạm đến.
Trước ngày thi ba ngày,các sĩ tử bắt buộc phải vào thành đăng ký tên họ cho quan phủ và nộp tiền lệ phí thi,lấy dấu vân tay rồi mới được phát một tờ giấy mời tham gia ứng thí.Vì vậy hôm nay Trần Hiền ,Thiên Y cùng Minh Châu và Tú Nhi thu xếp rời khỏi trường từ sáng sớm vào thành đăng ký dự thi,tránh để tên Dương Tôn phát hiện và đi theo quấy nhiễu.
Tú Nhi vốn rất thích không khí náo nhiệt sầm uất của kinh thành,mấy tháng liền đều ở trong trường ít khi được đặt chân ra ngoài,cho nên hôm nay được cùng thiếu gia và mọi người ra ngoài liền vui mừng hết cỡ,mắt sáng như sao ngắm hân hoan nhìn mọi thứ xung quanh.