Đào Hoa Mệnh(Ngược) - 12
Tú Nhi lanh mắt trông thấy một thấy một bàn trống liền vội vàng mời thiếu gia ngồi xuống,liếc mắt nhìn thấy xung quanh đông đến như vậy,lại chỉ có một tiểu nhị đang vắt chân lên cổ mà chạy bàn liền không chờ tiểu nhị gọi món,tự mình chạy vào bếp đem màn thầu, điểm tâm cùng một bình trà đặt trên bàn cho hai vị công tử dùng trước,Tú Nhi vẫn ngồi dùng ngon lành mà không hề hay biết đám người bàn bên kia đang nhìn chăm chăm.
Một trong số những người bàn bên cạnh tức giận đập bàn một cái rõ to liền đứng bật dậy đi đến chỗ bàn của Trần Hiền và Tú nhi liền la lớn,khiến tất cả mọi người trong tiểu điếm đều quay sang nhìn về phía họ.
“Tiểu nhị đâu,tại sao những tên này đến sau lại được có điểm tâm trước bàn của bổn đại gia,ngươi có biết chúng ta là ai không hả.”
Tiểu nhị vất vả làm không ngơi tay nghe hắn ta la lối liền vội vàng chạy đến nhanh tay lau bàn nói rõ mọi thứ nhưng tên kia không nghe lọt vào tai liền nắm lấy cổ áo tiểu nhị quát tháo rồi đẩy ngã xuống đất.
“Bổn đại gia không cần biết, mau kêu bọn chúng cút hết cho khuất mắt ta,hôm nay bổn đại gia sẽ bao trọn tiểu điếm này.”
Nói xong liền lôi trong người một thỏi bạc đặt mạnh lên bàn Thiên Y.
Tú Nhi gắp thức ăn vào bát của thiếu gia xong liền đặt đũa xuống đứng dậy phân bua với tên hống hách không xem ai ra gì kia một trận.
“Tên ngang ngược vô lý này,ngươi là ai mà chúng ta phải nghe theo.”
Tên kia nghe vậy liền hất mặt dương dương tự đắc nhướn mày biễu môi mà nói.
“Các ngươi dỏng tai lên mà nghe rõ đây,bổn đại gia là Dương Tôn là thiếu gia của quan huyện lệnh huyện Sóc Châu,còn người ngồi bên kia chính là giang nam đệ nhất tài tử Tống Hạo nổi tiếng hào hoa phong nhã,là công tử của quan thái thú huyện Dương Châu,là đệ đệ của đương kim hoàng hậu sắp tới sẽ là quan trạng đương triều ,hôm nay tiểu quán bé nhỏ này được Tống công tử ghé thăm dừng chân là một vinh dự,còn không mau cút khỏi nơi này,nếu dám chọc giận ta cùng Tống công tử,e là các ngươi khó lòng lên được kinh thành ứng thí.”
Hắn vừa nói vừa chỉ vị công tử đang ngồi yên lặng uống trà đằng sau bằng một vẻ mặt dương dương tự đắc.Ai ở kinh thành và các vùng lân cận đều đã nghe qua thanh danh nhà họ Tống có ái nữ nứt tiếng hoa nhường nguyệt thẹn hiện là đương kim hoàng hậu của Diệp quốc,còn có một vị thiếu gia văn võ song toàn tài hoa xuất chúng tên là Tống Hạo.Y được ca ngợi là đệ nhất tài tử phong lưu đào hoa hết mực,diện mạo phi phàm tài hoa hết mức vang danh khắp chốn khiến nữ tữ vừa gặp nhất định sẽ say mê không dứt,cho dù phải làm thê thiếp thứ bao nhiêu cho y cũng đều cam tâm tình nguyện,cho nên y đi đến đâu đều có mỹ nữ bên cạnh,thay nữ nhân như thay áo.
Trần Hiền đưa mắt nhìn qua thấy y cũng đang nhìn về phía bên này,ánh mắt sắc bén,phong thái ung dung cùng gương mặt điềm tĩnh đang thư thả uống trà xem chuyện vui của y khiến chàng có chút cảnh giác với con người này.Lời đồn quả nhiên không sai,ngoại hình cùng phong thái của y đều hơn hẳn so với những người bình thường,không trách nữ nhân lại bị y làm cho mê mệt như vậy.Nhưng so với sức hút toả ra từ Thiên Y vẫn còn thua kém rất nhiều.