metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Đang Edit] Thanh Xuân - Chương 4

  1. Metruyen
  2. [Đang Edit] Thanh Xuân
  3. Chương 4
Prev
Next

Tối hôm đó, bác sĩ Chu mang bữa tối đến cạnh giường tôi, cả hai chúng tôi cùng đặt cơm lên chiếc bàn nhỏ rộng chưa đầy nửa thước để ăn tối, ánh đèn trắng trên đỉnh đầu rất sáng, từng đường nét trên gương mặt bác sĩ Chu đều đặc biệt rõ ràng.

“Em có để ý không?” Bác sĩ Chu đột nhiên mở miệng.

“Về việc gì?”

“Anh lớn hơn em 12 tuổi.”

“Anh 36 tuổi?” Tôi buông đũa, bất ngờ suy đoán: “Nhìn qua chắc ai cũng đoán anh nhiều nhất là 30.”

Bác sĩ Chu dường như bị câu nói của tôi chọc cười: “Vậy dù là anh 36 tuổi thì em vẫn chấp nhận ?”

“Đương nhiên rồi.”

“Dù anh biết em không thể sống thêm được mấy tháng, nhưng cũng đã chấp nhận em rồi hay sao?” Tôi dửng dưng đáp.

Tính tôi luôn nghĩ sao nói vậy, nhưng ngay sau khi vừa thốt ra những lời này, tôi chợt nhận ra dường như mình đã nói điều mà lẽ ra không nên nhắc đến, lúc hiểu ra thì cũng đã muộn. Tôi muốn nói thêm để sửa lời, nhưng hiện giờ đầu tôi trống rỗng, không thể nghĩ thêm bất cứ lời nào, tôi chỉ có thể ngây người nhìn anh, khuôn mặt tái nhợt..

Bầu không khí chợt ngưng đọng, không gian xung quanh chỉ còn một mảng yên lặng.

“Đừng nói những lời ngốc nghếch như vậy.” Bác sĩ Chu đã mở miệng trước.

“Ngày sau còn dài.”

Đối với một người mắc bệnh nan y gần như kiệt quệ, cái chết là chủ đề khó khăn nhất mà không ai có thể lảng tránh. Mặc dù ngoài mặt tôi vẫn bình thản, nhưng trong thâm tâm không tránh khỏi có chút lo lắng, dày vò. Đặc biệt là sau khi yêu bác sĩ Chu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tôi trực tiếp đưa ra vấn đề mà bác sĩ Chu hết sức muốn né tránh, đâm thẳng một nhát dao vào tim anh.

Dù vậy nhưng bác sĩ Chu rõ ràng không hề có ý trách cứ, đột nhiên lòng tôi lại thấp thỏm, lo âu.

Cơn đau ập đến từng đợt, cảm giác chua xót dâng đến trái tim tràn ngập bất an của tôi như một chiếc kén, mỗi nhịp đập đều mang theo nỗi sợ thầm kín.

Nỗi đau ấy luôn là điều khó có thể chấp nhận, nhưng đó là thực tế.

Tôi cố gắng hết sức ngăn giọt nước mắt tràn khoé mi, nhỏ giọng thì thầm:

“Đúng vậy, ngày sau còn dài…”

Mặc cho chúng ta luôn lảng tránh, nhưng sự thật vẫn luôn tồn tại, dẫu vậy khi còn sống thì cần dốc hết sức, tôi tự thuyết phục chính mình.

Nếu ngày ngày mặt trời vẫn mọc, nếu ánh thu vẫn cứ rực rỡ như thế. Không chừng ngày tận thế có thể vì sự kiên trì của con người mà thay đổi.

Mãi một lúc sau mà cảm xúc của bác sĩ Chu vẫn chưa hồi phục, miễn cưỡng nuốt xuống bữa cơm tối. Bất kể tôi nói điều gì, anh ấy cũng phản ứng nhàn nhạt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tôi không nói thêm gì nữa.

Vì vậy, trước khi anh ấy rời đi, tôi đã tiến đến và hôn nhẹ lên má anh.

“Anh đừng lo” tôi nói bên tai anh bảo đảm: “Em nhất định sẽ ngoan ngoãn chữa bệnh… bác sĩ Chu nói gì em cũng nghe…”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 4"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz