[Đang Eđit] Chỉ Muốn Ôm Anh Một Chút - Bất Chỉ Thị Khoả Thái - Chương 07: Ultraman
Đầu năm đi làm, Hứa Hạnh đã bị ném cho một cái thiệp cưới, cô đã bị tiền mừng cưới dọa tới mức si ngốc, giờ lại có thêm một người nữa, làm cô ngây ngốc đến mức không tìm thấy đường về nhà.
Ngay khi Hứa Hạnh không thể tự thoát khỏi những suy nghĩ của chính mình, một tiếng “Cô giáo Hứa” mềm mại, ngọt ngào cuối cùng đã khơi dậy lương tâm của cô.
Lộ Tiểu Kha ngây thơ ngẩng đầu lên, bộ dáng ngoan ngoãn, khéo léo.
Chào xong, bé còn nhìn Hứa Hạnh cười cong mắt, lộ ra một hàng răng sữa.
Đáng yêu như vậy sao?
Khang Trầm xách Lộ Tiểu Kha tiến lên, bình tĩnh giới thiệu, “Cháu trai tôi.”
Hứa Hạnh còn chưa kịp phản ứng, Khang Trầm lại nói thêm: “Học sinh của cậu.”
……?
Hứa Hạnh nhìn Khang Trầm, lại rũ mắt đánh giá bé củ cải nhỏ.
Bé củ cải rất phối hợp, khuôn mặt nhỏ nhắn ngửa lên, đôi mắt cười như vầng trăng khuyết đặc biệt sáng ngời trong suốt.
Hứa Hạnh thấy bé cười, đột nhiên cảm thấy trái tim già nua của mình sắp tan chảy.
Cô ngồi xổm xuống, xoa đầu bé củ cải nhỏ, dịu dàng hỏi: “Bạn nhỏ, tên của cháu là gì?”
Bé củ cải nghiêng nghiêng đầu, dường như đang suy nghĩ, có mấy sợi tóc ngắn theo động tác của bé, không an phận, lắc lư trên đỉnh đầu.
Rất nhanh bé nghiêng đầu trở về, kề bên tai Hứa Hạnh nói một cách nhí nhảnh, “Cháu là Tiga!”
……?
Học sinh của cô ấy là Ultraman? Cô khóc không ra nước mắt.
Bạn nhỏ Tiga vừa nói xong, Khang Trầm không chút lưu tình xách bé lùi về sau, dặn dò: “Đi học cho tốt.”
Tiểu Tiga ngẩng đầu, tựa hồ còn đọc ra lời cảnh cáo từ trong mắt chú của mình: “Đừng làm trò quỷ”.
Sắp đến giờ lên lớp, Hứa Hạnh không kịp chào hỏi, cũng không kịp hỏi ra nghi vấn trong lòng, chỉ nói đôi ba câu với Khang Trầm, rồi dắt bé củ cải đi vào trong.
Bé củ cải là học sinh nhỏ tuổi nhất trong lớp của cô, Hứa Hạnh không dễ dàng ghép cậu bé với cái tên “Lộ Kha” này. Cuối cùng cô cũng nhớ ra, Khang Trầm hình như có một anh họ họ Lộ, chỉ lớn hơn bọn họ một tuổi, học trên một lớp. Hình như còn là…bạn học của Hứa Duyệt.
Không biết vì sao, cô đột nhiên nghĩ đến Hứa Duyệt.
Sau khi kiểm tra thông tin, Hứa Hạnh nhanh chóng lấy lại tinh thần và chuẩn bị bắt đầu lớp học.
Bé củ cải chỉ mới ba tuổi rưỡi, lại là cháu trai của Khang Trầm, Hứa Hạnh vốn dĩ có ý muốn lưu ý chăm sóc cậu bé, dù sao trẻ con vài tuổi đều rất nghịch ngợm, một người không chú ý liền có thể đánh nhau.
Bé củ cải nhìn qua rất ngoan, hẳn là không phải phần tử bướng bỉnh, nhưng còn bé như vậy, nói không chừng cửa thành bốc cháy, vạ lây cá trong ao cũng nên.