[Đam Mỹ] Lồng Giam Hoàng Cung [ Hoàn] - Chương 69
Hơn mười năm tại vị có thể nói Hiên Viên Nhật không ngừng cố gắng giải quyết chu toàn mọi thứ cho nên ngoại trừ lần phá bỏ hậu cung đó ra văn võ bá quan không hề dám đem chuyện gia sự của y ra bàn thêm một lần nào nữa. Dẫu sao thái tử cũng đã có, đất nước lại thêm một phồn thịnh, muốn gây sức ép cho hoàng đế chí ít cũng phải có lý do chính đáng nào có chuyện cứ ngông cuồng là được. Hiên Viên Nhật y không thể một mình mà trở thành vua nhưng không phải bất cứ chuyện gì cũng phải chịu chi phối từ thần tử.
Song chuyện này lại không đơn giản như thế, huyết mạch tương liên là vấn đề trọng đại nhất đối với mỗi dòng họ nói chi là hoàng thất. Thế mà y thân là vua một nước lại cố ý che giấu ngoại nhân giả danh thân phận công chúa tới tận 8 năm, không phải là ỷ thế vô pháp vô thiên hay sao? Chuyện này một khi không còn là bí mật nữa không cần nghĩ cũng biết chẳng ai có thể bênh vực cho y.
Vì sao ?
Bởi nó đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát và khả năng chấp nhận của họ. Ngay chính bản thân Hiên Viên Nhật cũng không dễ dàng gì để thừa nhận thì làm sao có thể xảy ra đối với người ngoài. Lúc đó chỉ sợ y sẽ chịu sức ép không chỉ một vài phía mà có khi là tất cả đều quay lưng lại với y, bọn họ sẽ thẳng tay đẩy y xuống ngai vàng mà y hao tâm khổ tứ giữ vững, thậm chí còn có thể là ngòi nổ đưa Nam Hán quốc bước vào đại loạn….
Tất cả những việc kinh hoàng đó có xảy ra hay không đang phụ thuộc vào người trước mắt Bình An đây cho nên còn chưa có nghĩ xong, hành động của cậu đã nhanh hơn lý trí, lao đến ôm lấy chân Hiên Viên Phá lắc lắc đầu.
-Không ! Tất cả là lỗi của ta, ngươi muốn làm gì hãy cứ đổ lên đầu ta, đừng đem chuyện này ra y sẽ….y sẽ….
Hiên Viên Phá nhìn Bình An không hề có cái gọi là sĩ diện cấp thiết giữ lấy chân mình không buông làm hắn chán ghét đến cực điểm, vẻ nhu nhược này có gì hay ho cơ chứ, một kẻ chỉ biết ôm lấy thắt lưng nam nhân trở xuống thế nhưng lại có thể khiến cho đầu óc của Hiên Viên Nhật mụ mị hết đi. Hiên Viên Phá giãy chân ra làm bộ như vừa giẫm phải đống phân ghê tởm.
-Tại sao bản vương phải giúp ? khi ngươi cầu thân cho cha đứa trẻ quay về, khi ngươi cho cho hắn cùng hài tử của ngươi suốt ngày quấn quýt bên nhau cũng phải nghĩ đến loại tình huống này cơ chứ. Ngươi là một kẻ ích kỷ tiểu, chỉ biết lo cho hài tử cùng bản thân ngươi, vậy trượng phu của ngươi, ngươi vứt ở xó nào ?
Hiên Viên Phá hắn là một nam nhân chưa thành gia lập thất lại đang dạy cho một nam nhân khác về đạo làm thê, đúng là trớ trêu đến nực cười. Nhưng mà tên này không hiểu dùng cách nào lại lấy được tình cảm của tất cả thái giám, cung nữ trong cung,nào là hoàng hậu đối với người này ôn nhu ra sao? Đối với kẻ kia điềm đạm như thế nào? Trong lòng Hiên Viên Nhật cười lạnh, hoàng hậu đúng là hiền lương thục đức thế gian hiếm có khó tìm, chuyện gì cũng nghĩ, ai cũng quan tâm lại chỉ không màng đến duy nhất một người.
Nếu vậy chỉ có duy nhất một lý do hợp lý mà thôi.
-Ngươi không hề nghĩ cho y cùng danh dự tự tôn của y bởi vì căn bản đối với ngươi chẳng qua vì y là hoàng đế nên mới lợi dụng, mới đeo bám. Nếu y chỉ là một kẻ khố rách áo ôm liệu ngươi có thèm liếc mắt ?