[Đam Mỹ] Lồng Giam Hoàng Cung [ Hoàn] - Chương 33: Thai nghén.
Khi nghe tin Bình An đã hoài thai, Hiên Viên Nhật không vui mừng như y đã tưởng. Có lẽ vì nó mà mối quan hệ giữa cậu và y ngày càng trở nên khó cứu vãn. Hơn nữa hài tử là kết quả của một lần hoan ái không mấy vui vẻ gì giữa hai người cho nên Hiên Viên Nhật có chút lo sợ Bình An sẽ ghét bỏ nó. Và đương nhiên những lúc như thế này, việc dùng thân phận của bản thân để thị uy với Bình An luôn hiệu quả.
-Chăm sóc nó cho tốt, nếu trẫm biết ngươi cố ý làm hại nó thì nữ nhi của hắn trẫm không đảm bảo đâu.
Bình An gật đầu biểu thị đã biết.
Lần mang thai thứ ba này quả đúng như Điền thái y đã cảnh báo, thật sự vất vả hơn hai lần đầu cộng lại rất nhiều. Cả thân lẫn tâm của Bình An bị tàn phá nghiêm trọng lại thêm thai nghén dữ dội hành hạ cậu bất kể ngày đêm. Có những hôm Bình An phải hoàn toàn nằm trên giường. Đã thế còn phải nạp biết bao nhiêu loại dược vào người khiến cho cái bụng lúc nào cũng trong tình trạng căng đầy khó chịu.
Có lúc Bình An nghĩ phải chăng mình bị người hành hạ hao mòn thân xác không nói, đến đầu óc cũng có vấn đề luôn rồi.
Cậu . . . . không hề ghét bỏ đứa nhỏ ngược lại còn rất thương nó.
Nếu muốn sảy thai là chuyện quá đơn giản, chỉ cần ngã một phát là xong. Hiên Viên Nhật cho dù muốn phạt thì tình huống xấu nhất là trượng tễ ( đánh chết )chứ gì. Dù gì chưa cực hình nào mà y chưa dùng qua trên thân thể này, có khi chưa đầy hai mươi trượng là cậu đã có thể nhẹ nhàng giải thoát.
Nhưng cái Bình An lo lắng không phải chuyện đó mà là cậu đã được chứng kiến cơn thịnh nộ của Hiên Viên Nhật vào đêm hôm ấy. Ánh mắt kia toàn bộ được lấp đầy bởi ham muốn hủy diệt, nếu đứa trẻ này có mệnh hệ gì, rất có thể giây phút tiếp theo không phải Bình An mà chính là ca ca hoặc tỷ tỷ của nó sẽ gặp chuyện.
Nghĩ đến đó, Bình An lại rùng mình.
Cuối cùng cậu lựa chọn sinh ra nó.
Phải chăng vì đã là lần thứ ba nên Bình An cảm nhận được mình đang mang một sinh mệnh sớm hơn. Bắt đầu từ ấy, Bình An dành tất thảy sự quan tâm cho con của mình bởi bé chỉ được ở bên cậu mười tháng, đúng mười tháng thôi. Một khắc sau khi sinh ra sẽ bị người khác cướp đi khỏi tay cậu. Hài nhi chỉ là con của Bình An, được cậu vuốt ve âu yếm và là của riêng cậu bây giờ.
Mỗi ngày Bình An đều dành hầu hết thời gian trò chuyện với một thai nhi chưa đầy hai tháng không biết mệt mỏi, đến nỗi nhiều lúc Thuý Hồng,Thuý Lan lo ngại cậu cứ như thế này sớm hay muộn cũng sẽ phát bệnh. Lần mang thai Từ Hy, Bình An còn trò chuyện, vui đùa, đi dạo nhưng lần này đặc biệt chỉ ngồi trong phòng giống như muốn phong bế trong thế giới của riêng mình. Các nàng đã hết mực khuyên nhủ vẫn không có kết quả, Bình An luôn ấy lý do sức khỏe kém với lại không có tâm trạng.
Nhưng có lúc cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Bình An không đi ắt có người tìm đến. Từ khi tin cậu hoài thai đến nay đã đếm không biết bao lượt người lui tới chúc mừng hỏi thăm, lắm lúc còn phải cho hạ nhân đóng cửa miễn tiếp.