[Đam Mỹ] Lồng Giam Hoàng Cung [ Hoàn] - Chương 20 : Là con của ai?
-Chuyện này . . .
Bình An thực không biết, không phải con của Hiên Viên Nhật thì chỉ có thể là. . . nhưng hiện tại còn chưa biết thai nhi mấy tuần thì làm sao xác định được phụ thân của đứa nhỏ. Vả lại trước sự phẫn nộ vô hạn của Hiên Viên Nhật, cậu nào dám cả gan đưa tay ra chẩn mạch.
-Sao? Không dám nhận ? Để trẫm nói cho ngươi biết. Cái thai trọng bụng ngươi đã được hơn ba tháng rồi trong khi trẫm gặp lại ngươi tại lễ hội hoa đăng lần trước tức là mới chỉ có hai tháng năm ngày. Dù có ngu muội cỡ nào chắc ngươi cũng không nhận bừa đó là long thai đi.
Nguyên bản trái tim đang run rẩy một chút, lập tức Bình An không còn cảm nhận được nó đang đập nữa, mọi giác quan khác cũng đồng thời ngừng lại.
Trong bụng cậu đang có đứa nhỏ của Bắc Đường Ngạo ! Rõ ràng hôm ấy cái gì làm được đều đã làm. Sao . . . sao có thể ? Có thể cứ như vậy mà mang thai ?
Hiên Viên Nhật tựa hồ hết kiên kiên nhẫn, hung hăng nắm chặt hai vai Bình An buộc cậu phải ngẩng đầu lên đối diện với mình.
– Mới vừa nãy còn mạnh miệng thế cơ mà. Tại sao bây giờ không nói? Không nói chúng là cốt nhục của trẫm nữa đi !
-Không phải . . . hài tử này do tiểu nhân dơ bẩn qua lại với nhiều người, nhưng Bảo Bảo đích xác là con đẻ của hoàng thượng, xin hoàng thượng niệm tình máu mủ mà tha cho nó một đường sống.
Bình An nén đau đớn, hai tay túm lấy gấu quần cầu xin Hiên Viên Nhật. Lần đầu tiên quỳ gối lại trước mặt người mình yêu, xin y tha mạng cho con của hai người, thật trớ trêu làm sao.
Tại sao lại cầu xin ?
Tại sao không phủ nhận ?
Lý do là gì chứ ?
Nếu bắt đầu đã không thành thật sao đến giữa chừng lại đổi ý ? Chỉ cần Bình An một lần nói mình bị kẻ khác cưỡng hiếp, y thà rằng để bị lừa còn hơn là đau lòng như thế này.
Hiên Viên Nhật tàn nhẫn gạt tay Bình An ra một bước đi thẳng.
Thuý Hồng, Thuý Lan thấy hoàng thượng ly khai với vẻ tức giận tột cùng, mơ hồ đoán được đã có chuyện xảy ra. Trước đó các nàng loáng thoáng nghe có tiếng to từ trong phòng truyền ra bất quá không dám nghe trộm chuyện của chủ nhân. Chờ hoàng thượng đi khuất hẳn mới nhanh chân bước vào đã thấy Bình An nằm sõng soài trên nền nhà.
-Công tử ! Công tử ! Ngài sao vậy ?
Hai nàng vội vàng chạy tới đỡ Bình An đặt lên giường đắp chăn ngay ngắn rồi khẩn trương đi gọi thái y. Trước đây hoàng thượng luôn ân chuẩn những thứ tốt nhất cho Bình An nên chỉ cần Thuý Hồng tới tìm, lập tức đã có người đến.
-Bị tổn thương ngoài đã không nhẹ lại cộng thêm bị kinh hách tột độ mới ngất đi. Ta sẽ kê cho mấy thang thuốc, uống đầy đủ với nghỉ ngơi vài ngày là khỏi.