{Đam Mỹ} Điệu Valse Cuối Cùng Bên Danube - Chương 6: {Bước chân thứ sáu}
Khi Tịch Dữu tỉnh lại, giường bên chỉ còn lại chút hơi ấm, cả gối ngủ và drap giường cũng được kéo lại ngay ngắn, cẩn thận.
Bên ngoài trời còn chưa hửng sáng.
Trong phòng bật chế độ sưởi. Tịch Dữu vẫn nhớ như in, Chu Châu thuộc tuýp thích lạnh sợ nóng. Nhiệt độ cơ thể anh cao hơn nhiệt độ trung bình của nam giới rất nhiều, mỗi mùa đông vẫn còn thoải mái, nhưng cứ đến mùa hè sẽ rất ít khi đi ra ngoài.
Khi đó bọn họ bên nhau, quấn quýt không rời, nhưng chỉ vừa chớm hạ, khí nóng vừa nở, Chu Châu không tới quán nữa. Anh đã bỏ ra một số tiền rất lớn, mua ba tháng hè của Tịch Dữu, chỉ để đem y đến căn nhà gần biển, cả ngày cùng y chui vào phòng lạnh, bật quạt, ăn kem.
Chu Châu ngày ấy rất trẻ con, nóng nảy, mỗi ngày đều có nhiều chuyện mới mẻ, cả hai còn thường xuyên tiếp xúc, tránh không được sẽ có những tranh cãi vụn vặt.
Tịch Dữu đã từng lầm tưởng rằng địa vị của bản thân ngang bằng với anh, còn cho rằng mình là người yêu của Chu Châu.
Dù sao Chu Châu chẳng những không đập tan vọng tưởng đó, còn cho y nhiều thêm mấy lần hi vọng.
Bạn bè trong vòng không ai không biết Tịch Dữu. Chu Châu lại giới thiệu rằng, hiện tại anh đang trong mối quan hệ nghiêm túc với y.
Có lẽ Tịch Dữu của hiện tại sẽ không hiểu được vì sao mình lại có ảo tưởng đó. Và Tịch Dữu năm mười chín tuổi cũng chẳng rõ được nguyên do nào lại khiến bản thân sau này không tin vào việc Chu Châu đã từng coi đó là một mối quan hệ nghiêm túc.
Nhưng nếu như quay lại thời điểm đó một lần nữa, có lẽ rồi ai cũng sẽ nhận ra rằng Chu Châu đã sắp xếp mọi chuyện trong một năm ngắn ngủi chỉ để cho Tịch Dữu có một cuộc đời mới.
Điều hoà trong phòng ù ù hoạt động, nóng đến mức khiến Tịch Dữu đổ một lớp mồ hôi mỏng. Y vén chăn muốn xuống giường, không ngờ tới bên bắp chân trái đã dán đầy cao nóng, cổ tay và cổ chân cũng được xử lí chỉnh tề, mấy cái băng cá nhân tối hôm qua đang nằm gọn trong thùng rác.
Vì lẽ đó cho nên y mới nóng như vậy.
Chu Châu vừa tắm xong, phòng nghỉ chỉ có áo choàng tắm, anh khoác bừa lên người, tìm mắt kính để đeo vào.
Chênh lệch nhiệt độ không nhiều, mắt kính của anh chỉ phủ một tầng sương mỏng. Chu Châu bước ra khỏi phòng tắm, đã thấy Tịch Dữu đang sờ nắn bắp chân của mình.
Thực ra Chu Châu đã để ý đến một bên chân khập khiễng đó của y rồi. Ngày hôm qua, trong lúc làm, Tịch Dữu bị chuột rút mấy lần. Bắp chân co cứng run lên liên tục, chỉ là y che giấu quá tốt, anh còn cho rằng là phản ứng của cơ thể. Mãi đến khi y ngủ quên mất, Chu Châu mới phát giác, chân trái của đối phương không thể duỗi ra được.
Chút dục vọng cuối cùng cũng tan biến hoàn toàn.
Thư kí của anh chạy suốt đêm tìm cao dán và thuốc bôi ngoài da, Chu Châu ở trong phòng dọn dẹp sạch sẽ. Anh không có kinh nghiệm chăm sóc người thương tật, lần đầu tiên trong đời tham gia mấy hội nhóm để hỏi về vấn đề này.