[Đam Mỹ] [Caoh] Tổng Giám Đốc, Mau Tới Chà Đạp Em Đi [Drop] - Chương 7. Ngày nghỉ tình thú (2)
- Metruyen
- [Đam Mỹ] [Caoh] Tổng Giám Đốc, Mau Tới Chà Đạp Em Đi [Drop]
- Chương 7. Ngày nghỉ tình thú (2)
Buổi sáng hôm nay vận động kịch liệt làm cậu mệt tới nỗi ngủ một mạch tới giữa trưa. Dạ Mục co người, vùi đầu vào ngực Hạ Thanh Vân, cọ cọ như một chú mèo nhỏ. Hạ Thanh Vân cũng bị cậu làm cho tỉnh. Anh nhìn cục cưng xinh đẹp, nhịn không nổi liền hôn lên trán cậu . Dạ Mục cảm thấy nhột nhột, mi tâm hé mở, ngẩng đầu lên nhìn anh, nở nụ cười hạnh phúc. Hạ Thanh Vân chớp cơ hội, hôn môi cậu thật sâu.
” Ân….”
Hạ Thanh Vân hôn cậu tới khi môi cả hai sưng lên, Dạ Mục thở hổn hển tựa vào lồng ngực anh. Lúc này cậu đã bị anh hôn tới tỉnh ngủ.
” Dậy thôi, mèo lười… Ngủ đến trưa rồi đấy”
” Hứ… Vậy không phải anh cũng giống em sao… Là tại ai mà em mới như vậy? Hả… Tại ai?”
” Được rồi… Được rồi…. Là tại anh, tại anh hết. Tại anh quá quyến rũ, làm cho cục cưng nhịn không nổi mà phát tao… Câu dẫn anh…. Cầu anh thao cái lỗ nhỏ…. Phải không? ”
” Hạ Thanh Vân, anh là đồ vô sỉ… em mới không có…”
Dạ Mục biết mình lại bị anh trêu đùa, thẹn quá hoá giận, cậu đấm nhẹ vài cái vào ngực anh. Hạ Thanh Vân thấy cậu xấu hổ, anh rất thích vẻ mặt này của cậu, liền thêm dầu vào lửa, tiếp tục trêu chọc cậu.
” Có cần anh ôn lại chuyện sáng nay không?”
” Anh đáng ghét…. Ưm….”
Hạ Thanh Vân nhìn cậu sắp xù lông liền chặn cái miệng nhỏ lại, cách này đúng là hữu hiệu, cậu lại trở thành mèo nhỏ ngoan ngoãn nằm im cho anh hôn.
” Không được đùa em nữa…”
” Vâng thưa bà xã …”
Quần áo ban sáng của cậu đã bị anh dày vò nhăn nhúm. Giờ cậu chỉ có thể mặc đồ của anh. Hạ Thanh Vân để tùy ý Dạ Mục chọn đồ, anh xuống dưới nhà kêu cô giúp việc làm bữa trưa.
Dạ Mục thay đồ xong, cảm thấy buồn chân buồn tay mà lại chả có việc gì để làm, liền nằm sấp trên giường nghịch điện thoại. Hạ Thanh Vân cũng trở về phòng ít phút sau đó. Vừa mới mở cửa phòng, đập vào mắt anh là một cảnh xuân phơi phới. Dạ Mục mặc một cái áo sơ mi trắng, vì quá rộng mà để lộ xương quai xanh tinh xảo, chỉ cần cậu hơi cúi xuống một chút là hai nụ hoa nhỏ sẽ được phơi bày. Đó chưa là gì, phần tiếp theo mới thực sự là chiêu thức giết người không cần hung khí. Dạ Mục đang mặc quần đùi, hơn nữa còn là quần bó sát nên toàn bộ bờ mông căng tròn đều được phô bày đường cong quyến rũ. Chân cậu lại thon dài, trắng nõn, hơn nữa còn nằm với tư thế úp sấp trên giường, cậu là vô ý hay đang cố tình.
Hạ Thanh Vân nuốt nước miếng đi tới gần, vỗ lên cái mông căng tròn một cái, miệng ghé sát vào tai cậu thì thầm.
” Tiểu Yêu Tinh…”
” A…..Thanh Vân…. Sao lại đánh em…”
” Anh mới phải hỏi em sao lại ăn mặc như thế này? Là sáng nay anh chưa uy em ăn no sao?”
Hạ Thanh Vân dở trò lưu manh, tay xoa nắn cái mông, miệng thì dán lên cổ cậu hôn liếm.
” Là đồ của anh quá rộng, em mặc quần của anh suýt nữa vì dẫm phải gấu quần mà ngã đó, không còn cách nào khác em phải mặc quần đùi a”