[ Đam Mỹ ] 12 Chòm Sao Và Thế Giới Phù Thủy Thật " Amazing"! Tạm Drop - CHƯƠNG 4: Ngôi trường mà tôi đến.
- Metruyen
- [ Đam Mỹ ] 12 Chòm Sao Và Thế Giới Phù Thủy Thật " Amazing"! Tạm Drop
- CHƯƠNG 4: Ngôi trường mà tôi đến.
4 năm sau.
Thành phố Latvia tấp nập người qua lại. Tại nhà ga nằm ở trung tâm thành phố, một chàng thanh niên mười sáu tuổi với mái tóc xanh biển ăn mặc khá kín đáo. Cậu kéo lệch chiếc mũ trên đầu, mắt dáo diết nhìn xung quanh, tay giữ chặt tấm vé tàu kì lạ. Cậu đến quầy bán vé hỏi người hướng dẫn:
– Cho em hỏi, nhà ga đến thi trấn Iceland ở đâu ạ?
– Cái gì? Thị trấn Iceland gì? Mới sáng sớm đó nhóc, đi chỗ khác chơi đi.
Ngay lập tức cậu bị bà nhân viên xua đuổi, thật là hỏi ai cũng bảo làm gì có cái thị trấn nào lạ hoắc thế. Nhưng rõ ràng là cậu nhận được bức thư từ trường phép thuật Đại đẳng Yumi, trong thư còn có địa chỉ, số phòng kí túc xá và cả vé tàu mà. Làm gì có ai rảnh rỗi gửi thư chọc ghẹo cậu.
Từ một hướng khác gần dãy ghế chờ, cậu con trai mái tóc da cam vẫn quan sát rất kĩ Thiên Bình. Lúc lâu sau đó, thấy cậu thật sự cần sự giúp đỡ, người lại mặt kia mới lại chỗ cậu.
Thiên Bình vẫn đang đi loanh quanh tìm đường đi, chợt có tên thanh niên, hình như trạc tuổi cậu chặn lại.
– Có lẽ cậu cần giúp đỡ.
– Hả? Này, tính nói tôi đi chỗ khác chơi đấy à? Biết rồi tôi đi ngay.
Thiên Bình dở nụ cười khinh thường rồi định bỏ đi.
– Tôi biết chỗ cậu cần đến này.
Đôi chân cậu khựng lại, khẽ nhìn tên lạ mặt kia. Cậu ta cười hiền rồi kéo cậu theo mình. Chạy được một quãng thì cả hai dừng lại ở đoạn đường ray cũ nát không có một bóng người. Chẳng có nỗi chiếc xe lữa nào ở̀ đây, Thiên Bình nhìn ngang nhìn dọc, cậu không hiểu nỗi tên kia đã dẫn cậu đi đâu, một nơi hẻo lánh thế này.
– Nè, đây là đâu thế?
– Nhà ga của chúng ta.
Người đó mỉm cười. Nhưng vẫn chưa tin, thậm chí còn không có người bán vé, đường ray thì gỉ séc, hỏng hơn nữa mà đi cái gì.
– A, tới rồi kìa!
Từ xa xuất hiện một đoàn tàu chạy xình xịch. Ống khói phun ra từng đợt nóng hổi, nó dừng lại chỗ cả hai đứng, cánh cửa bật mở, người lái tàu là một ông chú già, ông hé đầu ra cửa, bảo:
– Năm nay không đến trễ nữa nhỉ? Cự Giải.
– Dạ vâng!
– Ồ, bạn mới à? Nhìn cũng đẹp đấy chứ! Thôi mau lên tàu kẻo muộn buổi nhận lớp.
Thiên Bình nhìn ông rồi cúi đầu chào, nhanh như cắt Cự Giải lôi cậu lên khoan tàu. Tàu này cũng khá vắng người, đa số đều là khoan trống, Cự Giải tìm một chỗ ngồi thoáng mát vì sợ say. Mọi thứ đều quá xa lạ nên bạn mới ngồi đâu thì cậu ngồi đó.
– À, quên giới thiệu với cậu, tớ là Cự Giải, năm nhất trường Yumi.
– Vậy… vậy sao? Tớ là Thiên Bình, chúng ta chung trường.