[ Đam ] Hạnh Phúc Là Gì? - Quá khứ ( chương 3 )
Âm thầm quay lại Vương Cung. Lúc ta quay vào Vương Ly hắn cũng đã tỉnh, nhìn thấy mảnh giấy trên bàn hắn liền biết ta đã li khai. Nhưng ngoài dự đoán của hắn, khi mở của phòng mình ra hắn lại thấy ta đang ngồi dưới gốc đào nghìn năm. Cánh hoa đào lả tả rơi, nhẹ nhàng như hữu ý lại như vô tình. Ta ngồi đó, mỉm cười nhìn hắn, lại đứng lên ung dung bước đến trước mặt hắn, ta xấu hổ nói:
– Thực xin lỗi, ta là định đi cơ mà……. hai tên ca ca của ta lại ở ngoài nên ta đành quay lại.
– Không sao, vốn dĩ ta cũng muốn lưu lại ngươi.
– Phiền ngươi quá.
– Cùng là bằng hữu, giúp đỡ nhau là chuyện đương nhiên. Nếu Tiểu Vũ ngươi không phiền có thể cùng ta dùng bữa sáng không? Chắc hẳn ngươi cũng đã đói.
– Được.
Ta cùng hắn đi đến thiện phòng. Lại như cũ, ta ngồi đối diện hắn, tựa như thời gian quay lại tối hôm qua. Món ăn được bày hết lên trên bàn. Ta nhìn thấy món cháo yến, nghĩ nghĩ liền múc cho hắn một chén. Theo như ta nhớ thì hắn hẳn thích ăn cháo yến đi. Vương Ly nhận lấy chén cháo ta đưa, nở một nụ cười thật đẹp khiến cho các tiên nữ đỏ mặt không thôi, dù sao hắn cũng rất anh tuấn nga.
– Dù sao Bạch Tuyên thượng thần cùng Bạch Viên thượng thần cũng sẽ không rời đi sớm, chi bằng ta cùng Tiểu Vũ xuống nhân gian dạo một chuyến được không?
– Hảo, thật tốt dù sao hôm nay ta cũng không biết làm gì. Suốt ngày đến cung của Hàn chơi cũng không khỏi quá chán đi.
– Hàn?
– Là Hàn Viễn thượng thần đấy mà.
– Hóa ra là vậy. Cung của ta với của Hàn Viễn thượng thần, Tiểu Vũ ngươi thích nơi nào hơn?
– Ừm, đại loại là cả hai đi.
Vương Ly nghe thế không nói gì thêm, im lặng dùng bữa. Hắn gắp cho ta thật nhiều đồ ăn khiến ta cảm thấy mình không có chỗ nào giống thượng thần mà lại giống tiểu hài tử hơn. Thế nên ta quyết định mình cũng phải gắp cho hắn. Ngoài dự đoán của ta, hắn không chán ghét ngược lại còn in hẳn trên mặt hai chữ HẠNH PHÚC.
Tại sao ta luôn bị bằng hữu của mình bắt nạt thế này?!!!
Dùng bữa xong, ta liền hối thúc hắn xuống nhân gian. Nói gì thì nói, nhân gian có rất nhiều chỗ cho ta chơi nha, sao ta có thể bỏ qua được. Ta cùng Vương Ly đi ra từ cửa sau Vương cung, may mắn hai tên ca ca không thấy, chúng ta liền đi xuống nhân gian.
Đường phố nhân gian thật náo nhiệt nha. Ta chính là thích cảm giác đi đi lại lại giữa dòng người tấp nập này, tuy nhiên ta lại rất thích yên tĩnh, đặc biệt là lúc ta đang đọc sách. Mắt thấy gian hàng nọ bán đủ thứ mặt nạ, ta liền chạy lại xem. Vươn tay lấy một cái mặt nạ hồ ly, đưa lên mặt sau đó lại nhìn sang Vương Ly đang đứng bên ta từ lúc nào mà hỏi:
– Mặt nạ này hợp với ta không?
– Hợp, rất đẹp.
– Vậy còn cái này? _ Vươn tay lấy một cái mặt nạ che nửa mặt đeo lên, ta hỏi hắn
– Cái này hợp hơn cái hồi nãy.
Sờ đi sờ lại mặt nạ,cảm thấy rất hài lòng. Đây là chiếc mặt nạ che nửa mặt màu đen xung quanh có những hoa văn tinh xảo được khảm ngọc khiến ta cực kì thích. Ta liền trả tiền cho ông chủ rồi đem mặt nạ để vào không gian của bản thân, tiếp tục đi dạo.