[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 💼[TRỢ LÝ CHỦ TỊCH].9
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 💼[TRỢ LÝ CHỦ TỊCH].9
Chương 9
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Trong phòng thí nghiệm, sau khi Đường Đường nói mình phải đi, hai người đàn ông cũng không thể tiếp tục ngăn cản, chưa kể cả ba người đều nhận được tin nhắn phòng họp đã bế tắc.
Hoắc và Thẩm rất quan tâm đến bằng sáng chế này, cũng không chịu lùi bước. Các giám đốc điều hành của hai công ty tranh luận một lúc lâu, không có kết quả mà còn tức điên cả người. Bây giờ họ đều ôm một tách trà hoa cúc, lẩm nhẩm trong đầu “Đừng tức giận, đừng tức giận, nếu mình giận bên họ sẽ vui”, vừa lẩm nhẩm đọc thần chú siêu độ vừa chờ ba người kia lại đây tiếp tục thảo luận.
Cầm tách trà, các lãnh đạo cấp cao cùng nhau nghĩ, “Trợ lý đặc biệt Đường” và “Chủ nhiệm” không đội trời chung với nhau cùng trong phòng thí nghiệm lâu như vậy, hẳn là xảy ra chiến tranh khói thuốc súng mù mịt!
Ngay cả một số bigwig công nghệ cũng lo lắng, sợ viện sĩ Lâm vốn hiền lành chất phác của họ sẽ bị chiến hỏa lan đến mà vô tội bị thương.
Bên phòng thí nghiệm không có khói thuốc súng nhưng đúng là vừa mới kết thúc một cuộc vận động nhiều người.
Hai tên chủ động thì không hề hấn gì cả, thậm chí thể chất và tinh thần còn thoải mái, nhưng người thụ động tiếp nhận thì lại ngồi liệt trên ghế không còn sức lực, thở hổn hà hổn hển, thật mất mặt nhìn hai tên chủ động bận rộn dọn dẹp bãi chiến trường.
Phòng thí nghiệm không có phòng tắm, Thẩm Lan Phong tháo khăn giấy ướt ra, Đường Đường gác hai chân lên tay vịn ghế ngồi, giang rộng hai chân, lỗ thịt nhỏ giọt ở giữa lộ ra trước mắt người đàn ông. Hắn nửa ngồi xổm, dùng khăn giấy ướt thăm dò vào hậu môn sưng đỏ, khăn giấy ướt có chút lạnh, đường ruột bị kích thích hơi thắt lại, càng không tiện lau chùi, nhưng người đàn ông không mất kiên nhẫn, từng chút một chà lau những mảng dính nhớp xung quanh.
Chân Đường Đường trên tay vịn mang tất trắng, ngón chân hơi cong lên, thân thể xấu hổ đỏ bừng như vừa ngâm mình trong suối nước nóng.
Cậu nhịn không được động đậy hai chân muốn đá người: “Chủ tịch Thẩm, không cần phiền a …” Cậu hít vào một hơn, khăn giấy ướt chạm vào một chỗ vừa đau vừa ngứa ran.
Thẩm Lan Phong lau sạch chất lỏng nhớp nháp xung quanh, nhướng mày:
“Chúng anh đã nói bôi thuốc xong sẽ để em đi rồi mà?”
Đúng vậy, lúc nãy Đường Đường tức giận đến tim, gan phổi đều đau, rất khí thế hỏi mình đi được chưa. Cậu là một người sống sờ sờ, đương nhiên nhóm đàn ông không thể ngăn cản, hứa sẽ để cậu đi sau khi bôi thuốc, nhưng Đường Đường không ngờ rằng quá trình lau rửa trước khi bôi thuốc lại quá xấu hổ.
Đường Đường nhìn ánh mắt người đàn ông rất dâm dê, kìm lại lửa giận trong lòng, nhắm mắt hít thở cố gắng bình tĩnh nhất có thể.
Sau khi Thẩm Lan Phong xử lý xong đống chất nhầy, cửa phòng thí nghiệm cũng vang lên hai tiếng tít tít, cánh cửa chậm rãi mở ra, Lâm Thanh Tễ gọn gàng ngăn nắp từ bên ngoài xách một cái túi đi vào.