[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].phiên ngoại 2
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].phiên ngoại 2
Phiên ngoại 2
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
“Xin chào, thức ăn đến rồi đây.”
Nhân viên của Hailaolao cầm hộp đóng gói màu đỏ, bấm chuông cửa căn hộ.
Sau khi đợi vài giây, ổ khóa phát ra tiếng “cạch”, cánh cửa được đẩy ra từ bên trong.
Thanh niên giao hàng ngước mắt lên, còn chưa kịp nở nụ cười ấm áp, đã bị khí chất của đối phương làm cho kinh ngạc.
Người đàn ông mở cửa dáng người cao thẳng, mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây đơn giản, hai nút trên cùng của chiếc áo sơ mi không được cài cúc, lộ ra xương quai xanh rất lười biếng và phong lưu, ống tay áo xắn lên đến tận cánh tay, quần tây đơn giản bọc lấy cặp chân thẳng dài, mái tóc màu hạt dẻ vừa phải gần như xõa trên vai, trên sống mũi đeo một cặp kính gọng vàng hẹp, che đi đôi mắt phượng trìu mến, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ cơ rất chất lượng. thản nhiên đứng trước cửa, có một sức hấp dẫn khó tả, làm người kinh diễm.
Nhân viên trên mặt nở nụ cười nhiệt tình: “Xin chào anh Đường, dịch vụ ăn uống tại nhà Hailaolao anh đặt đã được giao đến.”
“Vất vả rồi.” Người đàn ông mỉm cười, nghiêng người để nhân viên khiêng một hộp bìa cứng lớn màu đỏ mang đi vào cửa, sau đó đóng cửa lại.
Nhân viên của Hailaolao nói rất nhiều, vừa đi vừa xì xầm giới thiệu về nguyên liệu lẩu Hailaolao của mình nhập ở đâu, hương vị thơm ngon thế nào. Nhưng khi anh ta bước đến nhà hàng với tâm thế “mang đến dịch vụ hoàn hảo cho khách hàng”, nhìn thấy vài người đàn ông đang ngồi ở bàn ăn trong bếp, bước chân anh bỗng khựng lại, giọng nói cũng dần biến mất.
Nhân viên công tác quét qua gương mặt sưng một nửa của họ, ánh mắt dần dần trở nên trống rỗng: “Hửm? ? ?”
Ba người họ rõ ràng vừa mới nhổ răng, nửa khuôn mặt sưng lên một mảng lớn, ngoan ngoãn ngồi ở trên bàn ăn, trước mặt bưng một bát cháo, ánh mắt chuyển qua một cái hộp lớp chứa món lẩu mang về trong tay nhân viên, rồi nhìn người đàn ông, trong mắt ba phần oán hận, ba phần bất bình, bốn phần lên án.
Anh nhân viên Hailaolao: “…” Đột nhiên cảm thấy đồ ăn mang về trong tay hơi nóng phỏng tay.
Đường Đường chậm rãi đi tới ghế chính ngồi xuống, không thèm để ý ba tên nào đấy đang dùng ánh mắt lên án, dựa lưng vào ghế, cười với nhân viên, khóe miệng 37 độ lạnh như băng nói:
“Nước sôi rồi, lấy thêm gói sa tế siêu cay và gia vị thịt bò tôi gọi cho vào giúp tôi. Cảm ơn cậu.”
Nhân viên: “…” Không…. không nhân đạo lắm.
Nồi lẩu đỏ au đang sôi sùng sục, phát ra âm thanh ục ục, vị cay cay thơm nồng khiến người ta phải ứa nước miếng.
Nhân viên của Hailaolao che đậy lương tâm kéo sợi mì, sau đó tức tốc rời đi, Đường Đường ung dung luộc một miếng thịt bò lớn gói phủ ớt cay.
Khẩu vị của ba súc sinh con khá giống với khẩu vị của thầy mình. Hạ Văn và Diệp Hoài Hình đang ăn cháo cùng Sở An Húc đã ăn thức ăn lỏng trong hai ngày ngửi thấy mùi lẩu mắt đều phóng ra màu xanh lá.