[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐶[CHÓ SĂN NHỎ].16
Chương 16
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Hai ngày sau, sân huấn luyện của lực lượng đặc biệt và những huấn luận viên khắc nghiệt nhất đã được chuẩn bị cho những thiếu gia chưa từng trải qua những đau khổ của trần đời này.
Bầu không khí bên trong xe quân dụng uể oải yên tĩnh, chỉ có tiếng bánh xe lăn trên con đường rải sỏi bên ngoài, chiếc xe lắc lư, đám con nhà quan binh bên ngoài hống hách giờ đều mặc quân phục rằn ri chia thành hai bên.
Nhóm Vương Minh ở bên trái, nhóm Hồng Thâm ở bên phải, thỉnh thoảng nhìn nhau đầy chán ghét, quay đầu phớt lờ nhau.
Trong góc xe, Kha Gia Ngôn mặc một bộ đồng phục rằn ri rẻ tiền, chậm rãi ngẩng đầu lên, nét dịu dàng trên khuôn mặt đã biến mất từ lâu, chỉ còn tràn đầy vẻ u ám.
Mấy ngày nay anh ta thật sự không được êm xuôi, hôm đó anh ta quá ngu ngốc quay video Đường Đường uống rượu đánh người, bị rất nhiều người nhìn thấy, đám con nhà quan binh kia rõ ràng mấy ngày nay xa lánh anh ta rất nhiều, cũng không còn thấy tiếc cho anh ta như trước.
Vẻ đẹp tao nhã và sự lãnh đạm tốn bao nhiêu công sức đắp nặn ra, nhưng hơn một nửa tính cách vầng trăng sáng đã sụp đổ.
Kha Gia Ngôn co ro trong một góc, sự u ám và oán hận càng lúc càng nặng, anh ta hận chết Hồng Thâm chuốc rượu mình, và Đường Đường được anh em nhà Giang thiên vị bất chấp đúng sai, mọi thứ của anh ta đều bị hủy hoại bởi hai người này!
Căn cứ huấn luyện.
Cùng lúc đó, Đường Đường cuối cùng cũng nghe thấy âm thanh điện tử thiếu vắng từ lâu của hệ thống.
[Ding——Kỹ năng bị động kích hoạt (Hừm,luôn có điêu dân muốn hại trẫm! )]
[Ác ý của Kha Gia Ngôn đã đạt đến giá trị ‘giết người, đang rút trừng phạt …]
[Rút trừng phạt thành công, “Từ trên trời rơi xuống… Chị Hồng!” (chưa sử dụng)]
……
Vì Đường Đường đã sống trong căn cứ huấn luyện nên cậu không đi cùng họ, khi chiếc xe tải chở một nhóm thiếu gia băng qua đường đá xanh lái vào căn cứ huấn luyện, những người này mới ấm ức bước xuống xe.
Nhóm Vương Minh nhảy ra khỏi xe tải, thấy Đường Đường uể oải đứng cạnh chú hai nhà Giang, nhìn thấy gương mặt bí xị và kiểu tóc đội mũ bảo hiểm của cậu mà hai mắt sáng rỡ.
“Anh Đường, anh cũng cắt tóc à!”
“Chu choa, đẹp trai thế…”
“Đệt, con người không thể so sánh với nhau được. Sao em cắt tóc trông cứ như tù nhân trong trại lao động còn anh thì ngon lành vậy?”
“Này anh Đường, thợ Tony cắt cho anh à, anh giới thiệu cho bạn bè được không?”
Nghe mấy đứa đàn em trầm trồ có vẻ thật chứ không phải kháy, vẻ mặt như cái mền của Đường Đường mới giãn ra một chút, cậu liếc nhìn ông chú lưu manh quân nhân thô lỗ đẹp trai bên cạnh, câng câng nói.