[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].5
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].5
Chương 5
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Căn phòng bên kia.
Tên chó chết nào đó trong lòng cũng không hề cưỡng cầu, sau khi chọc giận chú hai của mình, hắn chuyên tâm thưởng thức cái miệng ướt át mềm mại của em họ, không hề coi mình là người ngoài.
“Ngoan, ngậm sâu thêm một chút.”
Đường Kiêu cụp mắt sờ sờ cái đầu nhỏ vùi trong đũng quần của mình, chất giọng trầm thấp khàn khàn, lộ ra một sự gợi cảm khó có thể miêu tả bằng lời.
Hoàng tử bé mắc chứng tự kỷ còn hơi cứng người, nhưng nghe thấy giọng anh họ khàn khàn, không biết trong đầu nhảy số ra chuyện gì, liền dùng khuôn mặt xinh đẹp nuốt trọn dương vật to tướng vào sâu trong cổ họng, nhưng dương vật của anh họ cũng lớn cũng nóng như của cha, khiến cho miệng hoàng tử bé căng đến ê ẩm đau, nước bọt tí tách chảy xuống dưới.
Em họ mềm mại hai tay ôm bộ phận sinh dục to lớn hung dữ của anh trai, cố hết sức há cái miệng nhỏ nhắn ra nuốt vào, nước miếng không nhịn được chảy xuống, thật ngoan ngoãn và dâm đãng.
Một cảm giác đê mê khó tả của dục vọng và loạn luân chạy khắp cơ thể, dương vật của Đường Kiêu cương to gấp đôi, em họ bị dương vật lớn thọc lên “ưm” một tiếng, nước mắt đọng trên mi lập tức rơi xuống, yếu ớt đáng thương.
“Chết tiệt.”
Đường Kiêu thở hổn hển văng tục, hắn ấn sau đầu em họ của mình, đẩy quy đầu lớn vào cổ họng của cậu, tận hưởng sự co bóp từ mọi phía, bắt đầu đâm vào không thương tiếc.
“Ưm… Ưm a…”
Thiếu niên gầy gò bị anh họ đè đầu, nhíu đôi mày thanh tú khó chịu, nước bọt không kịp nuốt cứ ngừng chảy ra, nhỏ giọt, yết hầu phát ra mấy tiếng rên rỉ, mà anh họ cầm thú kích động cử động eo, phát ra vài tiếng thở hổn hển sảng khoái, giữa hai lông mày cau có mang một cảm giác xâm lược áp bách.
Hai hòn trứng căng phồng lần lượt đập vào cằm của em họ, va chạm không ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng cũng lấm tấm nước bọt long lanh. Anh họ thở càng lúc càng nặng, tốc độ đâm vào càng nhanh, nhưng đến sắp xuất tinh thì bị ai đó túm lấy cổ áo từ phía sau ném xuống giường.
Đường Kiêu tái mặt, vừa đứng vững liền quay người trực tiếp ra đòn, lại bị người kia né tránh, nhưng không thể ra đòn thứ hai, bởi vì hắn nhìn rõ ràng lần này là ai công kích mình.
Hắn thu hồi ánh mắt hung ác, không khỏi nhìn dương vật lớn vừa rồi bị Đường Đường cắn đau, hít một hơi: “Chú hai, chú muốn gì cứ nói ra, làm như thế không sợ Đường Đường vô ý cắn đứt đồ của tôi à.”
Người tới là Đường Thừa Nghiên mặc áo choàng tắm màu đen, không biết vào lúc nào, thân hình cao lớn với đôi chân dài đứng ở bên giường, cười lạnh nói: “Ồ… Được thế thì còn gì bằng.”
Hắn nhàn nhạt liếc nhìn thiếu niên ngây ngô đang quỳ dưới chiếc chăn màu gừng với khuôn mặt ửng hồng và nửa thân dưới trần trụi, rồi liếc nhìn đứa cháu ăn mảnh trước mặt, toát ra một hơi khí lạnh mà băng giá nói.