[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].1
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].1
Con nuôi tự kỷ trong văn hào môn
1v3, luận loan trá hình với cha hờ, chú hờ và anh họ hờ :))))
Chương 1
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
[Thay thế nhân vật lót đường: Đường Đường, đứa con trai mắc chứng tự kỷ của gia chủ nhà Đường – Đường Thừa Nghiên ở thành phố X, nhưng không ai biết Đường Đường và gia trưởng nhà Đường không có quan hệ huyết thống. Bố mẹ ruột của cậu đã từng giúp đỡ cho Đường Thừa Nghiên, nên khi hai vợ chồng chết trong một vụ tai nạn xe hơi, Đường Đường bảy tuổi mắc chứng tự kỷ bị những người thân nhất của mình ném vào cô nhi viện cho tự sinh tự diệt, Đường Thừa Nghiên đã đưa cậu về nhà bảo rằng đây là con ruột của mình. Không ai nghi ngờ điều đó.]
Rèm cửa kéo chặt ngăn hết ánh sáng ấm áp bên ngoài, trong căn phòng sang trọng không có bao nhiêu đồ trang trí, nhìn có vẻ hơi trống trải và đơn điệu, đủ loại sách được đặt tỉ mỉ trên giá sách, bức tranh mới nhất trên bàn chỉ mới hoàn thành một nửa, chủ nhân đã không còn đủ kiên nhẫn để quan tâm đến nữa. Trên tấm thảm lông màu xám mịn màng gần như được bao phủ bởi những bức tranh sơn dầu màu sắc tươi sáng, mùi dầu thông độc đáo lặng lẽ lan tỏa trong phòng.
Trên chiếc giường lớn hai mét ở giữa có một người đang cuộn tròn ngủ, mái tóc đen hơi dài, làn da trắng nõn đến gần như trong suốt, có vẻ rất thiếu cảm giác an toàn nên khi ngủ cũng phải cuộn tròn.
Sáu giờ.
Đồng hồ sinh lý làm người đang ngủ say mở to mắt, đôi mắt ẩm ướt vô hồn, phối với vẻ đẹp kinh người, trông cậu giống như một con búp bê đáng yêu không biết tức giận.
[ Đinh —— Nhận dạng giám sát được kích hoạt. Sau khi kiểm tra, hiện tại không có camera nào trong phòng.]
Nghe thấy âm thanh này, thiếu niên chớp chớp mắt, đôi mắt trống rỗng lập tức tràn ra ánh sáng động lòng người. Cậu “ưm” một tiếng vươn eo, xốc chăn lên, để chân trần đi vào phòng tắm.
Bàn chân trắng nõn giẫm lên thảm lông dày, lập tức chìm vào trong, cậu từng bước một đi vào phòng tắm, tắm rửa xong xuôi, nhìn ảnh phản chiếu trong tấm gương mà đánh giá thiếu niên này.
Thiếu niên trong gương có mái tóc đen hơi dài, làn da tái nhợt, mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, một đôi mắt đen xinh đẹp đến lạ kỳ, nhưng không hiểu sao lại không có cảm giác sống động, nhưng lông mi lại rất dài… rất cong, giống như một con búp bê Barbie cỡ lớn, ngay cả bờ môi mọng cũng xinh xắn, màu sắc hồng hào. Dáng người cậu hơi gầy gò, xương quai xanh xinh đẹp lộ ra từ chiếc cổ áo mở rộng, nhưng bộ đồ ngủ rộng thùng thình này vẫn không giấu được đường cong hoàn mỹ của cậu, eo rất mỏng, như thể chỉ cần một tay là ôm trọn, mông rất đầy đặn, sờ vào chắc chắn sướng tay.
Dù Đường Đường đã nhìn khuôn mặt này mấy ngày, nhưng mỗi lần soi gương, cậu đều sẽ cảm thấy kinh ngạc trước thiếu niên yếu ớt nhưng ẩn chứa sự cứng cỏi này.
Trước gương, cậu gạt đi những cảm xúc sống động trên mặt, nháy mắt, cậu trở lại với bộ dạng khép kín trước đây, cậu bước ra ngoài từng bước một, như thể đã được lập trình sẵn mà trốn đi, khoảng cách giữa mỗi bước đều tăm tắp như được đo bằng thước.