[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🏮[THỪA TƯỚNG ỐM YẾU].phiên ngoại
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🏮[THỪA TƯỚNG ỐM YẾU].phiên ngoại
Phiên ngoại
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
“Các vị không biết đâu, gần đây ở Đại Hằng quốc có chuyện lạ.”
Trong quán trà, người kể chuyện lướt qua những khuôn mặt mong đợi bên dưới, từ từ nhấc tách trà lên uống, đợi đến khi đã thèm mới tiếp tục giữa tiếng thúc giục lác đác của mọi người: “Hoàng đế Đại Hằng vậy mà kết hôn với Đường tướng của triều đại trước.” Thước gõ xuống bàn ‘bang’ một tiếng, bắt đầu một trận thổn thức.
Mặc dù hiện nay nam phong thịnh hành ở nhiều quốc gia khác nhau, thậm chí được dân đen xem như chuyện tao nhã văn thơ, nhưng suy cho cùng thì âm dương bổ sung vẫn là vương đạo. Nam hoàng hậu, thực sự đúng là chưa từng có.
“Thánh chỉ vừa ra, cả triều đình náo động, nhưng — chưa dừng lại ở đó!” Tiếng thước gõ lại vang lên, người kể chuyện hít hà một hơi, “Nghe nói Bùi tướng quân bất khả chiến bại trên chiến trường, cùng quỷ y nổi tiếng khắp thiên hạ cũng đã bái thiên địa với thừa tướng.” Ông ta nhấp một ngụm trà, cảm thán, “Ba người cộng thê, cùng thề sống chết có nhau.”
Khán giả náo động hẳn lên, “Thế chẳng phải là Đại Hằng Hoàng đế không có người thừa kế sao?” “Thừa tướng thật ghê gớm.” “Dương dương tốt, nhưng âm dương vẫn cần thiết,” “Hứa hẹn thế thôi, thể nào cũng bị nam nhân bội tình bạc nghĩa.”
Nhưng trăm năm sau, bốn người cùng lúc qua đời, tiếng chuông báo tang vang lên, tân hoàng của Đại Hằng quỳ ba ngày ba đêm, từ biệt Đế vương, Phượng Quân và hai người ân sư dìu dắt, theo lời giao phó, trộn tro cốt của bốn người vào một vò, trăm năm mưa gió chung thuyền, làm những người chờ nhiều năm xem kịch vui lòng hoảng hốt tự thấy thẹn.
Trên đời này, chẳng lẽ thực sự có sinh tử không rời sao?
…
“Đường Tử Khiêm, vẻ ngoài như ngọc, cử thế vô song, cũng là như ngọc công tử nổi tiếng nhất thiên hạ hiện nay”, người kể chuyện phẩy quạt, cười châm chọc: “Người hâm mộ nhiều như lá trên cành, muốn đếm cũng không hết.”
“Nghe nói ngày Nhiếp Đế ban hành sắc lệnh, không nói đến kinh thành, ngay cả trong Phượng Hoàng Lâu của chúng ta cũng có vô số thiếu gia quý tộc thất tình uống say khướt. Haha, còn chưa tính đến những kim chi ngọc diệp vẫn chờ đợi cơ hội.” Người kể chuyện gõ thước gỗ, kể lại chuyện bốn người gặp nhau lần đầu tiên và yêu nhau như thế nào. Chuyện xưa truyền miệng ba phần thật bảy phần biên, lời lẽ cũng đầy ngưỡng mộ và tán thưởng dành cho ba người.
……
Còn thừa tướng của chúng ta, bây giờ đang làm gì?
Đại Hằng
Đã bước vào hè, trời nóng như thiêu đốt, Đường Tử Khiêm mặc áo tuyết sam mỏng, tóc đen nửa cột, môi hồng nhạt, lúc di chuyển vạt áo bay nhẹ nhàng, tỏa ra hương thơm thanh lãnh, như cả người được tạc bằng ngọc mát lạnh, nhìn rất thoải mái, ngay cả người đang nổi giận trong lòng cũng dần dần nguôi ngoai.
Các cung nhân dừng bước, cung kính hành lễ, “Phượng Quân”
Đường Đường gật đầu, cười với họ rồi mới bước tiếp về phía đại điện, bỏ lại đám cung nữ nhỏ choáng váng, tim hồng bay phấp phới.