[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🎵️[QUẢN LÝ NHÃ NHẶN].4
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🎵️[QUẢN LÝ NHÃ NHẶN].4
Chương 4
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Chiều hôm sau.
Chiếc kính gọng bạc đặt trên bàn cạnh giường, ánh nắng lọt vào qua khe hở trên rèm. Người thanh niên trên giường ngủ không yên ổn. Bờ vai lộ ra hằn một dấu răng, thậm chí môi cũng bị cắn trầy vài mảng da.
Tiếng di động réo rắt đánh thức thanh niên ngủ trằn trọc trên giường lớn, Đường Đường vừa tỉnh dậy hoàn toàn mông lung, ánh mắt ngơ ngác nhìn lên trần nhà.
“Mẹ nó súc sinh…”
Vào lúc này, cuối cùng, Đường ảnh đế cũng trải nghiệm cảm giác búp bê vải rách nát trong tiểu thuyết là như thế nào.
Đúng … chính xác,chính là cảm giác như bị liệt cả nửa người dưới.
Tuổi trẻ thực sự quá sung sức! Quá tốt!
Cảm thán thì cảm thán, diễn phải diễn cho nghiêm túc, Đường ảnh đế cầm kịch bản nơm nớp lo sợ bị xoạc, miệng còn phải la ‘không muốn không muốn đâu’ cảm thấy thật khó diễn.
Thực sự khó…
…
Đường Đường chậm rãi tẩy não chính mình … Nếu không phải trên người đau đớn không thể tả nổi, cậu suýt chút nữa đã cho rằng tối hôm qua chỉ là một giấc mộng nực cười.
Thật tiếc … những vết răng lốm đốm trên cơ thể là thật, và cảm giác dị vật đằng sau cũng là thật.
Là một tên top hàng thật giá thật lại bị thông!! Cho dù Đường Đường tính tình tốt như thế nào, giờ nằm ở trên giường cũng tức đám sói con đến đau thận.
Tiếng điện thoại réo rắt cắt ngang dòng suy nghĩ, Đường Đường nhéo nhéo sống mũi, đứng dậy trả lời cuộc gọi.
“Alo.”
Câu nói này khiến người đầu dây bên kia giật mình.
“Vãi hàng cậu là ai vậy?” Nhà sản xuất Phùng Triết Mậu kinh ngạc liếc nhìn màn hình, chắc chắn mình không gọi sai mới tiếp tục nói với bạn tốt đột nhiên bị biến dị giọng nói: “Sao giọng cậu hôm nay nghe lạ thế? “
Anh ta đoán: “Tối qua hát karaoke à?”
… Đúng là “hát” suốt đêm!
Đường Đường bị đâm một nhát dao, giọng nguy hiểm: “Phùng Triết Mậu, tôi đề nghị cậu nói chuyện nghiêm túc.”
Người đàn ông bên kia điện thoại nhún vai: “Hê hê … Có chuyện tốt mới tìm cậu đấy.”
“Nghe nói gần đây cậu dẫn dắt một nhóm nhạc nam mới, vừa lúc ông nội ta đây đang chuẩn bị một chương trình thực tế, nội dung về cuộc sống hàng ngày của người nổi tiếng cùng quản lý. Thế nào, tham gia không?”
Phùng Triết Mậu mặc dù không khiêm tốn, nhưng ánh mắt rất tinh, chương trình tạp kỹ thực sự rất tốt, nếu mà ngày thường Đường Đường luôn đồng ý, nhưng hôm nay …
Cậu nghiến răng nghiến lợi nhủ thầm tôi đâu có ti tiện đến thế! Ba tên cầm thú ka thích đi đâu thì đi, anh đây không hầu nữa.