metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - ⚠️[THIẾU NIÊN ĐÁNG THƯƠNG].phiên ngoại

  1. Metruyen
  2. [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
  3. ⚠️[THIẾU NIÊN ĐÁNG THƯƠNG].phiên ngoại
Prev
Next

Phiên ngoại

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Cuối năm 3030, các nhà khoa học từ khắp nơi tụ tập lại, làm việc không mệt mỏi để chiết xuất bộ gen tổ từ Linh Tuyền từ dị năng giả hệ chữa lành Đường Đường từ căn cứ Hy Vọng hiến tặng. Sau một năm trôi qua, các bộ gen đã được gieo cấy thành công. Quân đội đã hợp nhất với các dị năng giả cấp cao của các căn cứ lớn để bao vây tiêu diệt xác sống đầu đàn, đồng thời tiến hành rải bom hạt nhân rửa sạch thành phố bị xác sống chiếm đóng nặng. Thảm họa kéo dài cả năm trời khiến hàng trăm triệu người trên trái đất mất đi, cuối cùng ba thủ lĩnh của Căn cứ Hy vọng đã giết chết xác sống đầu đàn, gen ươm giống ra đời, kết thúc thời đại tận thế.

(t nghĩ đoạn gen j đó là chiết xuất DNA mã hóa gen làm vaccine tái tổ hợp giống mấy vaccine chống Covid bây h á =)) )

….

Đêm giao thừa, trận tuyết lớn cuối cùng của năm 3031 lặng lẽ đến.

Trong căn cứ, hộ gia đình nào cũng sáng lên đèn, pháo hoa nổ vang trời, ban đêm đặc biệt rực rỡ. Trên lối đi tuyết đóng dày một tầng, Đường Đường mặc áo lông vũ, giày da nai bước trên tuyết phát ra những tiếng lộp xộp, dường như thấy vui nên lùi lại giẫm giẫm thêm vài cái.

Lộp xộp …

Đường Đường cong mắt, vươn tay từ trong tay áo ra chà xát, hà hơi, vui vẻ cười khúc khích không ngừng.

Dưới ánh đèn đường cách đó không xa, tuyết rơi trên áo khoác của Thẩm Vận, anh im lặng nhìn thiếu niên, ánh mắt dưới thấu kính dịu dàng.

Kết thúc tận thế, Thẩm Vận ăn mặc càng giống một quý ông trong lâu đài cổ kính hơn, âu phục cắt may khéo léo, mặc trên người trông lại càng đứng đắn quý phái và tuấn mỹ.

“Đường Đường.” Thanh niên gọi cậu.

Thiếu niên đang chơi đùa trên tuyết nhìn lên, ngay lúc nhìn thấy người đàn ông, đôi mắt đen láy của cậu sáng lên, nhanh nhẹn chạy tới, giống như một chú chim non trở về tổ.

“Thẩm Vận!” Đường Đường nhào vào vòng tay của thanh niên, chỉ lộ ra một đôi mắt đen sáng lấp lánh như ánh sao hơi cong lên.

“Hửm?” Thẩm Vận đáp, bàn tay thon dài mang găng trắng vén áo khoác lên, kéo toàn bộ cái bánh bao trắng vào trong, chống cằm lên đầu tóc đen nhỏ, hỏi: “Đi chơi vui không?”

Trong thời kỳ phục hưng văn minh hậu tận thế, mặc dù phải mất nhiều thời gian để xây dựng lại nhiều thứ, nhưng giáo dục luôn được đặt lên hàng đầu. Sau khi gen giống nuôi cấy thành công, các cơ sở lớn đã bắt đầu có giáo sư giảng dạy. Đường Đường năm nay mới 19 tuổi, vì vậy học sinh top đầu ngay lập tức bỏ chồng ở nhà cõng cặp sách đi ngao du biển tri thức.

Đêm giao thừa, bữa tiệc chào mừng của trường đã kết thúc, học sinh bắn pháo hoa, pháo sáng bừng trên không trung trông thật lộng lẫy.

Vòng tay của Thẩm Vận ấm áp dễ chịu, Đường Đường ấu trĩ vùi sâu vào trong áo khoác, cọ cọ dầu tóc bù xù, ậm ừ nói: “Không vui chút nào, các bạn khác ai cũng được đón về, em thì không.”

“Em đó.” Thẩm Vận bất lực nói, “Thế là ai la lối khóc lóc nói không cần, bắt chúng anh không được đi đón hả?”

“Chắc không phải người đang trong lồng ngực anh đâu nhỉ?” Anh ta trầm thấp cười.

“Không phải đâu!” Đường Đường phụng phịu, đá đôi giày da nhỏ của mình vào mũi giày của thanh niên, tức giận nói: “Rõ ràng là các anh trêu hoa ghẹo nguyệt. Mỗi lần đi đón em đều được một đống người vây quanh , hừm!! “

“Được rồi…” Thẩm Vận không biết nên cười hay nên khóc, cởi găng tay da lạnh lẽo, đôi bàn tay to ấm áp cầm bàn tay nhỏ bé mát lạnh của cậu nhét vào trong túi, “Bọn anh hứa sau này chỉ trêu ghẹo bông hoa Đường Đường này thôi được không?” Giọng anh trầm xuống, mang theo một lời dụ dỗ thân mật.

Giọng nói thu hút dỗ dành chấn động lồng ngực. Khuôn mặt bị ôm vào trong ngực của Thẩm Vận đỏ bừng, Đường Đường còn đột nhiên cảm thấy mình hơi ngang ngược.

Cậu xấu hổ, cố rúc sâu đầu vào trong, khẽ lẩm bẩm: “Vậy thì … được.”

“Về nhà đi, Lâu Tử Khiên và Văn Tông làm sủi cảo chờ chúng ta đi về đấy.”

Dưới ánh đèn đường, Thẩm Vận cúi đầu sửa lại khăn quàng cổ của Đường Đường, nắm tay cậu đi về, giày da sột soạt trên tuyết đọng.

” Ơ— họ có thể nấu ăn à?” Đường Đường một tay kéo khăn miệng kêu lên, “Em còn tưởng phải ăn đồ đông lạnh đấy ~”

“Ừ, học làm cho bé heo ăn.”

“Hứ, anh mới là heo ấy~”

…

Cổng biệt thự dán câu đối, bút mực hương trên giấy đỏ thếp vàng, Văn Tông có vẻ ngoài hoang dã, nhưng viết thư pháp lại có một sức hấp dẫn rất riêng.

Thẩm Vận và Đường Đường bước vào cửa dưới gió tuyết, cách đó không xa, căn bếp bán lộ thiên bốc khói nghi ngút, nước trong nồi ùng ục sôi, hơi ấm đột ngột xua tan cái lạnh của ngày giá rét cuối năm.

Thẩm Vận cúi đầu, ngón tay thon dài kéo khóa kéo áo khoác của Đường Đường xuống, cởi ra giũ tuyết rồi treo lên giá ở cửa.

Đường Đường sốt ruột, xỏ dép lên chạy vào phòng bếp.

“Chạy từ từ,” Thẩm Vận cởi áo khoác, không yên tâm dặn dò.

“Ưm …biết rồi ~”

Lâu Tử Khiên đeo tạp dề, nâng sủi cảo lên ngang tầm mắt, nín thở cẩn thận bóp nếp gấp thứ ba của sủi cảo, thành công rồi mới nhẹ nhàng thở ra đặt xuống.

Nồi trên bếp ga sôi sùng sục, hơi nước bốc lên nghi ngút. Văn Tông cau mày, lỡ tay làm bể một cái, không khỏi tức giận chửi bới: “Đệt bà, trò này còn khó hơn giết xác sống nữa.”

“Chậc chậc, vật vã hai tiếng đồng hồ, không biết… nấu kịp một nồi không?” Văn Tông cau mày nhìn đống lộn xộn trong nồi, lo lắng nói.

“Cũng.. có thể?” Lâu Tử Khiên ngập ngừng nói, “Hay là… trước khi cục cưng về, chúng ta trộn thêm mấy cái sủi cảo đông lạnh vào đi?”.

Văn Tông nhìn những chiếc sủi cảo méo mó trong nồi một hồi, sau đó nghiêm túc gật đầu: “Hợp lý”

Phía sau…

Đường Đường kéo cửa, thò đầu nhìn vào trong, đôi mắt cười cong lên.

Hừ hừ, đồ ngốc.

./.

Prev
Next

Bình luận cho chương "⚠️[THIẾU NIÊN ĐÁNG THƯƠNG].phiên ngoại"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz