[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - ♿[EM TRAI TÀN TẬT].11
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- ♿[EM TRAI TÀN TẬT].11
Chương 11
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Tháng 11, thành phố J tuyết rơi dày đặc, thời tiết dần trở nên lạnh hơn, bệnh viện và khu khám bệnh được sưởi ấm bằng hệ thống sưởi sàn, mặc quần áo mỏng cũng dễ chịu.
Ca phẫu thuật của Đường Đường rất thành công, hai chân của cậu đã dần lấy lại cảm giác, tuy sau ca phẫu thuật mấy đêm liền đau không ngủ được, nhưng nhiều năm cô đơn không ai chăm sóc làm Đường Đường đã quen việc phải tự chống đỡ dù thế nào đi nữa.
Nhưng điều mà Đường Đường không ngờ tới là hai người đàn ông đã cưỡng bức cậu lại khiến cậu mở ra lớp vỏ cô lập của mình bằng sự dịu dàng và thương yêu.
Bác sĩ Quý cẩn thận hơn Kỳ Dục, khi thấy thiếu niên không thể chịu đựng được cơn đau, y sẽ bổ sung thêm một lượng thuốc giảm đau thích hợp. Y ăn nói tao nhã, sẽ ở bên cạnh khi cậu mất ngủ, đọc sách cho cậu nghe. Bàn tay của thượng đế nổi tiếng gần như đã trở thành bác sĩ độc quyền của Đường Đường. Mỗi ngày đến thăm phòng bệnh cũng hấp tấp như nhân viên đi làm chấm công.
Công ty của Kỳ Dục tương đối bận rộn, không có nhiều thời gian như bác sĩ, nhưng chỉ cần xong việc là hắn chạy ngay đến bệnh viện để “tranh sủng”, người đàn ông bày mưu tính kế trên thương trường sẽ nhẹ nhàng vỗ về thiếu niên khi cậu ngủ không ngon, sẽ ngâm nga một giai điệu cho thiếu niên nghe, còn gửi một số đồ dùng thú vị cho thiếu niên giải sầu mỗi lúc buồn chán.
Bé mèo bị bỏ rơi grừ grừ giơ móng vuốt của ra với hai con người, bé không quên rằng Kỳ Dục là bạn trai của anh trai bé, cũng không quên Quý Trường Khanh là cầm thú bọc da người, nhưng bé quá mong muốn được yêu thương, ngay cả khi biết rằng tình yêu này có thể độc hại, cũng vẫn hạnh phúc.
…….
“Ưm … Trường Thanh không … ư ah … đừng …”
Đường Đường đang cầm thiết bị trợ giúp đi lại, trên người mặc áo bệnh viện, thân dưới trần trụi, hai chân thon dài trắng nõn yếu ớt run rẩy. Phía sau, dương vật cứng ngắc nóng bỏng của người đàn ông vẫn đang cắm vào trong cơ thể, một cú thúc, thiếu niên khẽ rên rỉ, bước một bước run rẩy.
(mắ chơi cái trò gì matday thật sự =)) )
Bác sĩ Quý ăn mặc chỉnh tề thở dài sảng khoái, vì thiếu niên sợ hãi kẹp chặt lỗ hậu, nước tiết ra nước dâm giống như suối ấm, thịt ruột mút mát gậy thịt nhiệt tình, quy đầu khổng lồ được nhụy hoa bao bọc. Y bước từng bước chắc chắn, vừa đi vừa nhẹ nhàng cắm rút.
Đôi mắt của Quý Trường Khanh cong lên sau thấu kính, nghiêm trang cười, “Chà … Đường Đường ngoan lắm, bác sĩ đang giúp em phục hồi chức năng đây…” Gậy thịt bất ngờ đâm mạnh vào trong.
“A…….”
Đường Đường thở hổn hển yêu kiều rên rỉ, run rẩy bước một bước, cả người cậu mềm không còn sức lực, chỉ biết chống gậy thịt để đứng vững. Quý Trường Khanh dùng năm ngón tay véo cặp mông nhỏ của thiếu niên, thịt mông đầy đặn phồng lên giữa những kẽ tay, y khen: “Chà … lỗ của Đường Đường nhiều nước quá… hưm … kẹp sướng lắm …”