[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 📚[HỌC SINH NGÂY THƠ].kết
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 📚[HỌC SINH NGÂY THƠ].kết
Chương 9
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Bên này, Giang Triệt nắm lấy bàn tay nhỏ bé đã hơi lạnh của Đường Đường đi vào cửa, vặn to nhiệt độ điều hòa trong nhà, để thiếu niên nhỏ vẫn còn đang khụt khịt mũi ngồi trên ghế sô pha kê gối nghỉ ngơi, sau đó lấy trong tủ lạnh ra một cái bánh gato nhỏ xinh xắn đặt trước mặt cậu. Sắp xếp hợp lý cho Đường bé cưng xong, hắn mới mặt tối sầm lại đi tới cửa sổ sát đất gọi điện thoại.
Khách sạn nơi tổ chức bữa tiệc thuộc sở hữu của nhà họ Giang, căn phòng này chưa bao giờ được rao bán cho công chúng, không mấy ai biết hắn thỉnh thoảng sẽ đến ở vài đêm, nhưng hôm nay vừa bước vào đã thấy có người xâm chiếm lãnh địa riêng của hắn.
Giang Triệt mặt không cảm xúc mở cửa phòng, nhìn thân thể trần trụi trước mặt. Sở Nhạc An nằm ở trên giường mờ mịt hai mắt, còn đứt quãng nói bị người khác đánh thuốc rồi đưa tới đây.
Là người thừa kế của nhà họ Giang, Giang Triệt đương nhiên không ngu ngốc, suy nghĩ kỹ một chút sẽ hiểu ra chuyện gì, vừa muốn leo lên giường lại sợ gây tội, nên tạo vỏ bọc là nạn nhân, dù có thất bại cũng có chút mặt mũi người bị hại mà lui đi.
Hơn nữa, Giang thiếu gia mấy năm nay chay mặn đều dùng được, tự dưng có một người đẹp trần truồng lại bị đánh thuốc nằm sẵn trên giường, không lý do gì mà mỡ dâng miệng mèo mèo lại không đớp.
Nhưng khi Sở Nhạc An cả người tràn đầy xuân sắc lao về phía Giang Triệt, mặt hắn tối sầm, thô bạo kéo chăn bông cuộn cậu ta lại ném ngoài như ném bao rác.
……
Điện thoại vừa đổ chuông đã được nhấc máy, một giọng nam trung niên thận trọng hỏi: “Giang thiếu gia, ngài có yêu cầu gì ạ?”
Giang Triệt cầm điện thoại, ánh mắt hơi tối sầm lại, “Quản lý Vương đã nghỉ hưu cách đây không lâu, quản lý tiền sảnh của khách sạn bây giờ là ai?”
Đầu dây bên kia kính cẩn trả lời: “Quản lý sảnh mới hiện giờ là thiếu gia thứ hai của nhà họ Sở,” Ông ấy dừng lại, rồi nói thêm, “À, nghe bảo đó là ý của phu nhân, giúp đỡ thân thích một chức vị.”
“…”
Giang Triệt im lặng một lúc, cúp điện thoại, đau đầu nhắn tin cho mẹ, sau đó trở lại phòng khách.
…..
Trong phòng khách có điều hòa ấm áp, áo choàng tắm màu trắng rộng rãi của Đường Đường bị cậu làm cho có chút lộn xộn, cảnh đẹp dưới xương quai xanh không chút che đậy, nhưng tên nhóc này vẫn không biết trông mình gợi tình thế nào, vẫn ngoan ngoãn ngồi trên sô pha cầm thìa nhỏ múc bánh kem ăn, mặt vui phơi phới.
Vạt áo hơi lộn xộn không thể che khuất hai chân, đôi chân dài trắng nõn lại đung đưa, làn da thiếu niên trắng như tuyết, tất cả những đường nét đều đẹp mắt như được chạm khắc, thậm chí ngay cả ngón chân cũng phủ một màu hồng đáng yêu.
Giang Triệt hai mắt tối sầm, cổ họng cuộn trào, quay trở lại phòng làm việc, cầm trên giá một chiếc hộp nhung đen, đi tới trước mặt Đường Đường.