[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ]. phiên ngoại
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ]. phiên ngoại
Phiên ngoại
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Bây giờ đã gần mười một giờ, màn đêm yên tĩnh, ánh trăng chiếu trên tuyết trắng lấp lánh, tư dinh đèn tắt hết, mọi vật chìm vào yên tĩnh.
Đường Kiêu mặc một chiếc áo khoác ngoài màu đen, đôi giày da của hắn dính bẩn từ đâu đó, cả người bọc trong khí lạnh gió tuyết còn lẫn với mùi máu, đứng ở ngoài cửa, hắn cởi xuống găng tay da bên phải, nhập bốn chữ số mật mã, cùng với dấu vân tay xác thực. Một tiếng bíp vang lên, cửa mở ra.
Một hơi thở ấm áp phả vào mặt, Đường Kiêu tràn ngập mùi máu và khí lạnh bước vào cửa, không chần chừ một chút, vội vàng lên lầu tắm rửa.
……
Nước trong phòng tắm chảy ào ạt, dưới vòi hoa sen, cơ bắp rám nắng của người đàn ông cuồn cuộn tinh xảo dưới lớp bọt nước. Hắn lau nước trên mặt, đưa tay bóp chai sữa tắm thường dùng trên kệ.
Bóp không ra, chai sữa tắm đã hết.
Đường Kiêu cũng không để ý, đổi sang một chai khác, rửa sạch mùi máu, sau đó mặc áo choàng tắm, xỏ dép lê đi tới tủ lạnh, mở một lon bia lạnh cho mình.
Bên ngoài tuyết đã ngừng rơi nhưng trời vẫn rất lạnh, nhiệt độ trong nhà rất cao, tóc người đàn ông vẫn còn nhỏ giọt, nhưng người đàn ông vốn máu nóng, mặc áo choàng tắm rộng thùng thình, thân cao chân dài đứng ở cửa tủ lạnh, ngẩng đầu lên dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn ngủ, ngẩng đầu nốc cạn lon bia.
Đèn trên đầu đột nhiên bật sáng, người đàn ông đang uống bia trước tủ lạnh nhìn sang, liền thấy một nam sinh mặc áo ngủ rộng thùng thình đang dụi mắt đứng ở cửa, nhẹ giọng gọi hắn: “Anh…”
Đường Kiêu giờ nào còn uống bia nổi nữa? Hắn lập tức đặt lon bia sang một bên, đi tới bế em họ nhỏ lên, đặt mông nhỏ lên chiếc bàn bên cạnh, cúi người hôn lên đôi môi thơm tho mềm mại của em họ bằng cái miệng còn mùi bia của mình, nhỏ giọng cười nói: “Ui, bé ngoan của anh không ngủ, còn xuống dưới làm gì?”
Đường Đường chỉ cao hơn 1m7 một chút, ngồi trên bàn ăn, ngón chân không chạm đất, tuy vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt lại ánh lên niềm vui, anh trai về đột ngột, cậu rất sung sướng.
“Đường Đường xuống uống nước.”
Vừa nói cậu vừa vươn cái lưỡi đỏ tươi liếm liếm bờ môi, Đường Kiêu ánh mắt tối sầm, dứt khoát cúi đầu hôn lên môi em họ nhỏ, ngậm chiếc lưỡi nhỏ mềm mại trong miệng mút lấy, trong mắt thiếu niên dần dần ánh lên tia nước, thút tha thút thít, dùng hai tay ấn ấn cơ ngực to đàn hồi của hắn.
Đường Kiêu hôn thật lâu mới buông Đường Đường ra, nhìn bé ngoan mềm nhũn trong lòng, nghe tiếng thút thít mềm mại như thú con của cậu, khát vọng trong lòng cũng phai đi một chút.
Bóp vành tai hồng nhạt của thiếu niên, Đường Kiêu thầm nghĩ, hắn sợ đánh thức Đường Đường nên cố nén không vào phòng ngủ quấy rầy cậu nghỉ ngơi, ai ngờ cục cưng hình như có thần giao cách cảm với hắn, biết hắn không gặp được mình là cả đêm không ngủ được mà xuất hiện trong phòng khách.