[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].3
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🐣[CON NUÔI TỰ KỶ].3
Chương 3
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Đường Kiêu ôm Đường Đường bất động, để em họ ngủ trong vòng tay mình, cũng hành hạ mình suốt chặng đường, mà hoàng tử bé nhắm mắt thở dốc lúc bị ôm thật sự sợ hãi, muốn gãy ra, nhưng đáng tiếc thân thể cứng còng không thể động đậy, nhưng sau đó hoàng tử bé phát hiện ra rằng giọng nói của anh trai mình tuy có khàn khàn nhưng không có ác ý, thậm chí vòng tay của hắn cũng ấm áp, dựa vào rất thoải mái.
Cậu chớp chớp mắt, khá thích nhiệt độ và mùi sữa tắm trên người anh trai, hơn nữa hôm nay vừa từ nước M trở về, làm Đường Đường hao hết tâm trí và sức lực, mí mắt càng lúc càng nặng trĩu, chậm rãi nhắm mắt lại, bàn tay đang nắm lấy quần áo của Đường Kiêu cũng siết chặt, lặng lẽ vùi vào cổ người ta ngủ thiếp đi.
Vừa thiếp đi, cậu liền ngủ một giấc dài, tay cầm dương vật của Đường Kiêu ở phía sau cũng buông lỏng, Đường Kiêu thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận kéo dương vật của mình qua, lẩm bẩm nói: “Nhóc hư hỏng.”
Chiếc siêu xe đậu trước nhà Đường, một thiếu niên dễ thương nhưng có phần kiêu căng mặc quần áo đắt tiền trong mắt hiện lên tia ác ý, một lúc sau mới kìm nén được, đổi thành nụ cười rạng rỡ mở cửa.
“Đường…”
Đường Kiêu lạnh lùng liếc nhìn nó, Lý Nhạc Dật nghẹn mấy từ còn lại trong cổ họng, nụ cười của nó cứng ngắc trên khuôn mặt, tận mắt chứng kiến thiếu gia Đường Kiêu, người được cho là người khó lấy lòng nhất trong nhà Đường, cũng là người có năng lực nhất trong số những tiểu bối, ôm thằng ngu chết tiệt kia xuống xe, còn cảnh cáo cậu như một con chó hung dữ bảo vệ đàn con của mình, suýt chút nữa đã không thở được.
Sao bảo Đường Kiêu kiêu tình tình ngông cuồng, hung hãn cơ mà??
Thế này là đã giết người không chớp mắt, ăn thịt người không chấm muối lắm chưa?
Lý Nhạc Dật lần đầu tiên nhìn thấy Đường Kiêu là kinh ngạc, bây giờ lại ghen ghét đến nghiến răng nghiến lợi, ngoài mặt lại không thể hiện một chút âm mưu nào. Nó chớp mắt nhìn Đường Kiêu, đưa ngón tay lên miệng nhẹ suỵt một tiếng nhỏ để thể hiện rằng mình đã hiểu.
Đường Kiêu cũng không rảnh để ý tới nó, vì hạ thể sưng tấy còn chưa giảm bớt, hắn sợ đi đường sẽ bị lộ tẩy, nên khi thấy Lý Nhạc Dật cứ đứng đây dòm ngó, hắn rất khó chịu.
Hiểu con mẹ gì đấy? Hiểu rồi thì cút đi ngay!
Nhưng chuyện này chẳng có liên quan gì cả, cho dù Lý Nhạc Dật tâm tư mưu mô thế nào cũng chưa bao giờ nghĩ tới vừa gặp mặt liền đắc tội với người đàn ông bất mãn trước mặt này vì một lý do lãng xẹt như thế.
Đường Kiêu nghĩ nếu mình đi cẩn thận chắc sẽ không lộ, liền ôm em họ nhỏ vào lòng, sải bước hướng về phía cửa biệt thự.
Quản gia già bên cạnh thấy Đường Kiêu thiếu gia đối xử tốt với tiểu thiếu gia như vậy, mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng bớt đi một nửa lo lắng.
Ông đi theo hai vị thiếu gia vào cửa, sau khi vào phòng khách, liền phát hiện tiểu thiếu gia nãy giờ vẫn ngủ ngon lành trên người Đường Kiêu đã tỉnh.