[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - ♿[EM TRAI TÀN TẬT].9
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- ♿[EM TRAI TÀN TẬT].9
Chương 9
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Trong văn phòng bác sĩ, Quý Trường Khanh mở cửa, đi đến bàn làm việc, mở ngăn kéo lấy kính dự phòng ra đeo vào.
Kỳ Dục không đợi chủ nhân mời ngồi xuống ghế sô pha, hắn đến bệnh viện ngay khi vừa xuống máy bay, âu phục giày da, bên ngoài còn mặc áo khoác dài màu đen, tay cầm khăn mặt chậm rãi lau đi tinh dịch dính trên người mình.
May là bây giờ đang giờ nghỉ trưa, không có ai qua lại trong bệnh viện. Phòng của Đường Đường cách văn phòng bác sĩ chăm sóc Quý Trường Khanh không xa, chứ nếu không, mọi người trong bệnh viện sẽ biết Kỳ Dục vừa trở về đã vô cùng lo lắng đến phòng bệnh chơi tình thú với bệnh nhân.
Nghĩ đến đây, mặt giám đốc Kỳ càng đen hơn, hắn vươn tay lau đi chất dịch trắng đục ngọt ngào trên ống tay áo, hai mắt lạnh lùng liếc mắt một cái. Nếu hắn chơi thật thì tốt rồi, cũng không cần phải đi gặp riêng cái tên gian phu này ở đây.
“Bác sĩ Quý đúng là cao tay.” Kỳ Dục ném chiếc khăn lên bàn, lạnh lùng nói.
Quý Trường Khanh hạ kính xuống, nở nụ cười ấm áp, “Giám đốc Kỳ quá khen, anh cũng ngang ngửa tôi thôi mà.”
Kỳ Dục vội vàng đi tới, mái tóc vốn dĩ tỉ mỉ cũng rơi vài sợi trên trán, sắc mặt cương nghị, đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm, vừa nghe thế liền cười khẩy một tiếng sắc bén. “Bác sĩ Quý, cậu muốn thế nào mới chịu tránh xa ra một chút.”
Khác với sự hung hãn của Kỳ Dục, Quý Trường Khanh có vẻ ngoài nhã nhặn, đôi mắt được che bởi cặp kính không gọng có màu hổ phách nhạt, nụ cười nhẹ của y như mưa xuân, “Giám đốc Kỳ, lúc ngài vào đây ngài cũng biết giá trị của tôi. Mặc dù Quý Trường Khanh không giàu bằng nhà Kỳ, nhưng xét về các mối quan hệ, tôi cũng không sợ. Tôi thích Đường Đường, anh cũng vươn tay không đến, chúng ta đâu cần phải cá chết lưới rách … “
Quý Trường Khanh tháo kính, chậm rãi lau sạch, nói: “Hơn nữa … chúng ta đều là những kẻ cưỡng hiếp mà thôi, vẫn chưa có được trái tim của em ấy. Vì chuyện không tốt trước đây Đường Đường từng trải qua, dẫn đến nội tâm muốn được yêu thương, cho nên lưỡng bại câu thương, hay là lùi một bước, thì tùy giám đốc Kỳ quyết định.”
Hai người im lặng nhìn nhau hồi lâu, sắc mặt Kỳ Dục càng ngày càng trở nên xấu xí, phải công nhận những gì bác sĩ Quý nói có phần có lý, người càng giàu càng quyền thế thì càng sợ chết, Quý Trường Khanh nổi tiếng vì bàn tay của thượng đế, là loại người mà những người trong tầng lớp thượng lưu không bao giờ muốn xúc phạm. Chẳng ai biết một ngày nào đó họ, hay những người thân, bạn bè của họ cần dùng đến đôi tay này.
“Chuyện không tốt trước đây của Đường Đường là cái gì?” Kỳ Dục châm một điếu thuốc, khàn giọng hỏi.
Quý Trường Khanh nhướng mày, tựa hồ có chút kinh ngạc, nhưng y lập tức hiểu được, cũng đúng, nếu Kỳ Dục biết Đường Niệm đã làm gì Đường Đường, Đường Niệm cũng không có cơ hội đến đây để thực hiện âm mưu.
Y mở ngăn kéo, lấy túi hồ sơ từ bên trong ra, đặt lên bàn, đẩy tới trước mặt Kỳ Dục, nói: “Đây là thông tin tôi tìm người điều tra được. Theo tư liệu, sự cố gãy chân của Đường Đường không phải là tai nạn.”