[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - ♿[EM TRAI TÀN TẬT].7
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- ♿[EM TRAI TÀN TẬT].7
Chương 7
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Sau một buổi sáng quấy phá, Đường Niệm rốt cuộc cũng vỗ mông rời khỏi phòng bệnh. Chờ người khuất bóng, thiếu niên đáng thương trên giường bệnh ngồi phắt dậy, vẻ mặt thay đổi 180 độ.
Trong phòng không có ai, thiếu niên gầy gò mặc áo bệnh nhân đột nhiên thả lỏng thân thể, phong thái lập tức biến thành một con mèo ragdoll ăn no phơi nắng, nheo lại đôi mắt mèo xinh đẹp, tấm lưng nhẵn nhụi cũng lười biếng dựa vào giường bệnh gấp, cả người toát ra vẻ thiếu gia lười biếng.
Cậu duỗi tay sờ đĩa hoa quả trên bàn đầu giường, ngón tay trắng nõn non mềm nhàn nhã bóc vỏ nho, nước trái cây chảy xuống đầu ngón tay hồng hồng, lan xuống lòng bàn tay, Đường Đường cầm trái nho mọng nước, ném chúng vào miệng. Nếu chân còn nguyên, Đường có thể vắt chéo chân rung đùi.
Thật tiếc … không có khán giả.
Nước nho ngọt tràn đầy trong miệng, Đường Đường chép chép môi, thản nhiên nghĩ xem bác sĩ Quý đẹp trai hiền lành chuẩn bị làm gì mình …
Cậu thật sự chờ mong lắm nha …
Quý Trường Khanh không để Đường Đường phải đợi lâu, bệnh viện sẽ đưa cơm trưa cho bệnh nhân hàng ngày, nhưng ngày hôm nay cơm trưa khác hẳn, Đường Đường biết thứ cậu đợi đã đến.
Bữa trưa thanh đạm được y tá cẩn thận đặt trên chiếc bàn nhỏ, Đường Đường giả vờ ăn bữa trưa bị tẩm thuốc mà không biết, một lúc sau liền chìm vào giấc ngủ say.
Cánh cửa được mở ra, Quý Trường Khanh mặc áo blouse trắng bước vào phòng, thong dong khóa cửa, cầm điều khiển từ xa đóng kín tất cả rèm.
Phòng bệnh càng ngày càng tối, Quý Trường Khanh chậm rãi bật đèn bên giường, trong phòng tối, ánh đèn ấm áp trên phòng chiếu rọi một người đang ngủ say.
Đường Đường hô hấp đều đặn, làn da trắng nõn mềm mượt, thân hình gầy yếu mặc áo bệnh nhân rộng rãi, nhỏ nhắn quấn trọn dưới chăn bông.
Khóe môi Quý Trường Khanh nhếch lên, chiếc kính không gọng chễm chệ trên sống mũi cao, đôi mắt sáng màu sau thấu kính lăn tăn dục vọng, bớt đi một chút nhã nhặn, thay vào đó là một phần thú tính. Y không phải tuýp người vồ vập, y thích tận hưởng quá trình đi săn hơn. Thưởng thức đủ rồi, y mới cầm đai thắt lưng trong tay, nhàn nhã bước đến giường.
Y cúi xuống lột quần áo của thiếu niên như bóc quà, để lộ ra bên trong mềm mại trắng nõn.
Chiếc đai thắt lưng trong tay vốn được sử dụng để kiềm chế những bệnh nhân không nghe lời, nhưng giờ nó phục vụ cho thú tính của bác sĩ Quý, trói tay bệnh nhân nhỏ chặt vào giường như một dụng cụ tình dục.
Y quỳ một gối trên giường, mắt liếc từng li từng tí nhìn trên cơ thể trắng nõn, một lúc sau, Quý Trường Khanh mới vươn tay ra, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc vào đầu vú đang run lên vì lạnh của Đường Đường.
Thiếu niên bị chuốc thuốc ngủ thở đều đều không phản ứng gì, nằm ngủ trên giường bệnh như vật hiến tế, mặc cho bác sĩ cầm thú trước mặt muốn làm gì thì làm.