[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].15
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].15
Chương 15
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Đại hội thể thao ở trường Thực Nghiệm rất phô trương, có thể diễn tả bằng một từ: hào hùng, một hàng người chào ở rìa sân chơi ‘bang bang——” nổ tung nhiều bom chào mừng với những mảnh giấy màu sắc tươi sáng, vô số bóng bay lượn lờ trên không.
Các em học sinh thanh xuân dào dạt bước vào trường trong những bộ trang phục lạ mắt, có em thì nhảy nhót vui nhộn quanh bục giảng, có em thì làm trò khỉ khiến thầy trò toàn trường phải bật cười ha ha.
Thầy hiệu trưởng trường Phổ thông Thực nghiệm hôm nay cố ý từ nước ngoài về, sau khi thầy đứng trên bục phát biểu, từng lớp trật tự trở về lớp mình.
Đại hội thể thao sắp bắt đầu, đài phát thanh thông báo các nam sinh tham gia chạy nước rút 100 mét đến trước đường đua chuẩn bị, người phụ trách tham gia chạy nước rút 100 mét lớp A lần này là Ân Minh, các bạn học ríu rít cổ vũ cho cậu chàng.
“Ân Minh, tiến lên! Đừng nhát gan!!”
“Anh Minh, nói cho bọn gà yếu kia biết ai mới là bố!!”
Ân Minh mặc đồ thể thao phía dưới đang khởi động, nghe thấy các bạn học hô hào khản cổ, cậu ta ôm quyền pha trò, đạo mạo như thể đã cầm được cúp vô địch.
Cả lớp A hừng hực khí thế, hai lớp bên cạnh thấy thế cũng không chịu thua, gân cổ thi nhau hò hét cổ vũ cho người lớp mình, tiện thể đá xoáy lớp hàng xóm, các lớp trên khán đài nháy mắt tia lửa bắn khắp nơi, vừa cạnh tranh vừa pha trò vui vẻ.
Khương Nguyên Tư, giáo viên chủ nhiệm đứng ở phía trước lớp A nghe những lời khiêu khích, lại cau chặt mày.
Lũ con trai mới lớn mắng tao mắng mày om sòm như gà gáy, các cô gái nhỏ cũng không chịu thua kém, im ắng nhất lớp 12A chính là ba súc sinh con.
Đầu gấu học đường trông ngái ngủ, chủ tịch hội học sinh u ám thì ánh mắt thờ ơ, hotboy đầy nắng ngáp dài ngán ngẩm, ba người họ xuất hiện trong lớp A ai nấy đều đang gân cổ đỏ bừng mặt như gà chọi rất lạc quẻ, thỉnh thoảng còn giả vờ hùa theo, gục gặc gật đầu, vô cùng chiếu lệ.
Đường Đường cảm thấy có chút buồn cười, cầm máy quay kỹ thuật số cẩn thận lấy nét, trên màn hình lập tức xuất hiện một đàn gà chọi xù lông và… ba con công nhỏ mắc kẹt trong nước.
Chậc, đáng yêu quá…
Những ngón tay thon dài không thể không nhấn nút chụp, một tiếng “tách” vang lên.
Tấm ảnh này của cậu lập tức bị ba súc sinh con chú ý, các thiếu gia cau mày nhìn sang, sau khi nhìn rõ ràng là ai chụp ảnh, hai mắt lập tức kinh ngạc sáng lên, nếu như phía sau có đuôi, chắc lúc này đã vẫy đến mức xoay tròn tự bay lên.
Sở An Húc nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý đến hành động của mình, hắn lập tức mỉm cười, lộ ra một chiếc răng nanh nhỏ, đưa tay ra làm cho thầy giáo Đường một động tác thả tim dễ thương.
Đường Đường hai má nóng bừng, hung hăng liếc hắn một cái, thầm nói: “Đàng hoàng lại coi.”
… Đầu gấu Hạ khóe miệng co giật khi nhìn thấy nụ cười tinh nghịch của Sở An Húc, hắn cũng muốn trêu chọc thầy giáo xinh đẹp, nhưng… khụ khụ… Hắn thực sự không thể làm mấy động tác thiếu não như vậy, đầu gấu Hạ chỉ thỉnh thoảng lén nhìn thầy giáo xinh đẹp.