[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 💉[BÁC SĨ CẤM DỤC].1
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 💉[BÁC SĨ CẤM DỤC].1
Bác sĩ cấm dục trong văn hắc đạo
1v3 ~
Chương 1
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
[Nhân vật lót đường thay thế: Đường Đường, bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng nhất tại bệnh viện số 1 thành phố J. Đường Đường được nhiều người ngưỡng mộ vì ngoại hình xuất chúng và năng lực siêu phàm. Bác sĩ Đường đã cứu vô số mạng người. Tuy ngoài mặt lạnh nhạt, nhưng thật ra là một bác sĩ giỏi, tận chức tận trách. Thật đáng tiếc … người tốt lại không sống được lâu.]
Bệnh viện số 1 thành phố J, đã đến giờ nghỉ trưa, tầng dưới người đăng ký và đóng phí không ngừng giảm xuống. Bệnh viện ngày nào cũng rất bận rộn, các bác sĩ và y tá đã mệt mỏi cả buổi sáng vội vàng ăn trưa, tranh thủ nghỉ ngơi một chút, sạc lại năng lượng sẵn sàng cho buổi chiều.
Trên tầng hai, một số y tá ở trạm ăn cơm hộp, tranh thủ lúc rảnh rỗi trò chuyện một chút. Một nữ y tá đang bưng cơm hộp, nhìn hộp cơm của nam y tá bên cạnh kinh ngạc trầm trồ.
“Gia Cẩm, hộp cơm của cậu trông ngon vậy.”
Mấy cô gái nghe thấy thế cũng thi nhau chồm qua xem thử, sôi nổi hùa theo.
“Đúng thật…”
Chung Nhiễm Nhiễm, nữ y tá cất tiếng nói đầu tiên cảm thấy hộp cơm của mình ăn không ngon, sốt sắng hỏi: “Gia Cẩm, cậu mua ở đâu thế QAQ”
Đôi mắt hạnh nhân của An Gia Cẩm sáng ngời, nghe thế thì cúi đầu xấu hổ, vẻ mặt yếu ớt khiến người ta dâng lên cảm giác muốn bảo vệ, xấu hổ nói: “Em không mua, em tự làm.”
“Wow, cậu tự làm à? Giỏi vậy….. Tôi muốn ăn quá.”
“Này, ai mà không muốn.”
Mấy cô gái tíu tít cười đùa trêu chọc nhau, đúng lúc này, ngoài hành lang có tiếng bước chân, còn xen lẫn một giọng nam lạnh lùng dễ chịu.
Tiếng trò chuyện cười dừng đột ngột dừng lại, tất cả đều ôm hộp cơm nhìn ra ngoài.
Bệnh viện số 1 nồng nặc mùi thuốc khử trùng, gạch lát nền trắng tinh, cửa thang máy cuối hành lang mở ra, vài sinh viên thực tập vây xung quanh một thanh niên cao lớn mặc áo blouse trắng đi về phía này.
Người đàn ông hơi nghiêng đầu, đôi môi mỏng đóng mở nói gì đó với thực tập sinh đang cầm bệnh án bên cạnh —— Thực tập sinh hỏi gì đó, người đàn ông lắc lắc đầu, đưa tay đẩy kính mắt không gọng trên sống mũi rộng. Bàn tay trắng nõn với khớp xương rõ ràng, thon dài thanh mảnh, hoàn mỹ như tạc từ ngọc.
Vị bác sĩ này có mái tóc đen tuyền và làn da lạnh lẽo, khoác lên áo blouse trắng càng làm dấy lên một cảm giác khó tả … Mấy thực tập sinh tiếp tục hỏi gì đó, bác sĩ vừa giải thích cặn kẽ vừa cất bước tiến lên bằng đôi chân dài thẳng tắp.
“Bác sĩ Đường.”
Một vài y tá cất tiếng chào khi bác sĩ Đường đi ngang, bác sĩ trẻ ở phía trước dừng lại và gật đầu với họ rồi mới cùng với một vài sinh viên thực tập ra khỏi hành lang.