[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐶[CHÓ SĂN NHỎ].phiên ngoại
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🐶[CHÓ SĂN NHỎ].phiên ngoại
Phiên ngoại
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua màn cửa sổ màu trắng, phản chiếu xuống đất những đốm sáng tinh nghịch, trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, ba người đàn ông hô hấp đều đặn, không khí tràn ngập sự yên tĩnh thoải mái.
Có thể là do ánh nắng quá gay gắt, thiếu niên trần truồng ngủ ở giữa dần nhíu mày, trên người khoác một tấm chăn điều hòa nhẹ, làn da màu mật ong lộ ra khỏe mạnh mịn màng, lúc nào cũng tản ra hormone.
…………
Đường Đường nhíu mày càng ngày càng chặt, càng ngày càng mất kiên nhẫn, nhắm mắt lại hừ một tiếng, hai tay tìm một tư thế tốt, vùi đầu vào cái cổ lạnh lẽo của Giang Lăng Uyên, thoải mái dụi dụi, bất tri bất giác thoát khỏi cánh tay đang ôm lấy eo cậu.
Giang Lăng Uyên giơ tay theo thói quen xoa xoa sau cái đầu bù xù của cậu, tay còn lại ôm cậu vào lòng, chỉ vài giây sau, ông chú quân nhân long tinh mãnh hổ phía sau Đường Đường sờ sờ tìm cậu dưới tấm chăn nhưng không thấy nhãi ranh đâu, mơ màng nheo mắt lại, liền thấy nhãi ranh lại chạy vào trong ngực của anh trai mình, cũng dịch người tới, vỗ vỗ Đường Đường trong vòng tay anh trai, hai tay ôm lấy nhãi ranh kéo eo cậu lại ôm cậu vào lòng.
Vô cùng bá đạo.
Đường Đường cũng không trốn, cậu ôm ai cũng có thể ngủ được, lật người vùi vào cơ ngực đang bùng phát nội tiết tố của chú, há miệng ngậm lấy núm vú phẳng lì màu nâu trên cơ ngực, từ từ chìm vào giấc ngủ. …
Đây là năm thứ ba họ ở cùng nhau, hiện tại vẫn là mùa hè, hơn nữa hai chú cháu nhà Giang sinh ra thân nhiệt, dính nhau một hồi là mồ hôi túa ra, hô hấp khó khăn.
Vì vậy, Giang Hình không tận hưởng được nửa giờ, nhãi ranh trong ngực hắn lại lăn vào vòng tay của Giang Lăng Uyên, vào mùa hè, cục nước đá Giang Lăng Uyên quanh năm phát ra hơi lạnh được sư tử nhỏ thích hơn hắn. Tất nhiên, vào mùa đông thì ngược lại.
Một chiếc giường lớn trở nên bừa bộn, ở giữa giường, thanh niên ngỗ ngược nằm gọn trong lòng Giang Lăng Uyên, ông chú phía sau ngang ngược, vòng tay qua eo cậu, ba người rúc vào nhau cùng nhau ngủ.
Tám giờ sáng.
Giang Lăng Uyên là người đầu tiên tỉnh dậy, y vươn tay đỡ gáy con trai, nhẹ nhàng cọ má vào đỉnh đầu cậu, chỉ huy cấp cao ngày thường lạnh lùng giờ híp mắt lười biếng dịu dàng với con trai.
Vài giây sau, Giang Hình cũng tỉnh dậy, nhưng rõ ràng là ồn ào hơn Giang Lăng Uyên, hắn chống tay xuống giường nửa ngồi dậy, chăn điều hòa bị trượt xuống, để lộ cổ và cơ ngực trần trụi màu đồng, trộm hôn Đường Đường một cái đánh chóc mới thỏa mãn nằm xuống, hài lòng ôm trọn Đường Đường vào lòng.
Đường Đường không ngờ lại bị Giang Hình đánh thức, cáu kỉnh vươn tay tát vào mặt hắn một cái, đẩy hắn sang một bên, khàn giọng nói: “Phắn đi, chú phiền chết bỏ…”
Giang Hình không phắn, nhân cơ hội hôn móng vuốt của sư tử nhỏ mấy cái, trong tiếng ‘aissss’ cáu kỉnh của sư tử nhỏ, xoay người đè cậu xuống dưới thân.