[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🐶[CHÓ SĂN NHỎ].7
Chương 7
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Giang Hình vội vàng rút dương vật ra, cây hàng siêu to đầy gân guốc chui ra khỏi lỗ nhỏ đỏ au ướt át, phát ra tiếng “baa” dâm đãng, hắn cứng ngắc quay người lại, ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt vô cùng lạnh lùng của anh trai.
“Anh, anh… sao anh lại ở đây?”
Hắn xấu hổ nói và đưa tay chạm vào chiếc chăn bông lộn xộn, cố gắng giũ nó ra phủ lên đứa cháu trần truồng lấm lem của mình.
…nhưng vừa rồi dương vật rút ra từ lỗ nhỏ vừa cao trào mà quá mẫn cảm của cháu trai, tốc độ quá nhanh, Đường Đường bị kích thích bởi sự ma sát gấp gáp mà hét lên, cậu nhấc cơ thể màu mật ong đầy mồ hôi của mình lên, run rẩy co giật, của cậu những ngón chân bấu chặt vào tấm khăn trải giường lộn xộn.
Giang Hình và Giang Lăng Uyên có thể thấy rõ rằng dương vật đầy đặn cương cứng của thiếu niên vung cung mấy lần, phun ra tinh dịch loãng, lỗ hậu giữa hai cánh mông màu mật ong co bóp dữ dội, phun ra rất nhiều dịch đục, vài giây sau, cậu kiệt sức nặng nề ngã xuống giường.
Bắp đùi đã đỏ ửng khẽ run, da thịt dính nhớp chất lỏng trong suốt, lỗ thịt ở giữa mang màu đỏ chín muồi không khép lại được, chất lỏng trong suốt lẫn với tinh dịch trắng đục nó vừa ngậm bên trong bắn tung tóe ra ngoài, chảy dọc xuống thấm đẫm tấm ga trải giường sẫm màu dưới mông.
Thằng nhỏ bất hảo của Giang Hình gần như ngay lập tức lại góc đầu, hắn vội vàng đắp chăn thật kín cho Đường Đường, sau đó nhặt quần của mình từ dưới giường lên mặc vào, đang lúc mặc vào thì anh trai mặt lạnh bước tới, nhấc chân đá vào đầu gối hắn.
Sức đá mạnh đến mức đầu gối hắn muốn nứt ra, hắn đập một chân xuống sàn nhà “rầm” một tiếng, sau đó sực tỉnh mà nén đau hít hà đứng dậy.
Bắp chân kia khẽ run lên, Giang Hình nhẫn nhịn đau liếc nhìn sắc mặt của Giang Lăng Uyên, thầm nghĩ cước vừa rồi không nhắm vào thằng nhỏ của hắn là anh hắn đang thương xót lắm rồi, cho nên hắn cũng không dám phản kháng, để Giang Lăng Uyên đá vào bụng văng ra thật xa.
Trên chiếc giường lớn…
Đường Đường đang mê man bị tiếng động đánh thức, đầu tiên là nhìn trần nhà, hồi tưởng lại khoái cảm muốn chết vừa rồi, sau đó lại tiếp tục làm chó săn nhỏ, giãy giụa nén đau mà nhe răng trợn mắt chui ra khỏi chăn bông quấn quanh .
Cậu tựa lưng vào đầu giường, ngực trần lấm tấm dấu yêu, hào hứng nhìn cha suýt chút nữa đá chết lão biến thái.
Vui như trẩy hội.
Ngon thì chảnh chó nữa đi ông già!
…………
Bên kia, giọng Giang Lăng Uyên í cực kỳ lạnh lùng, đè nén lửa giận: “Anh kêu chú chăm sóc Đường Đường, chú đi chăm sóc nó như vậy à!”
“Hả? Giang Hình!”
Giang Hình ôm bụng, đau đến toát mồ hôi, lồng ngực đau nhói do Đường Đường đấm vào cũng cuồn cuộn trào lên, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt pha máu, bất đắc dĩ nhận sai: “Là lỗi của chú, chú sai, chú làm chú mà không đàng hoàng, chờ cháu bình tĩnh lại chúng ta nói chuyện nghiêm túc, được chứ?”