[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🎵️[QUẢN LÝ NHÃ NHẶN].kết
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🎵️[QUẢN LÝ NHÃ NHẶN].kết
Chương 14
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
“Chuyện gì xảy ra!” Khương Khê kinh hãi nhìn những bình luận đó, thét lên the thé: “Lý Dung đâu?! Là hắn làm đúng không?”
Bào Thừa Bình cũng toát mồ hôi hột, càng nói nhanh hơn: “Không liên lạc được với Lý Dung nữa, việc quan trọng nhất bây giờ là nhanh chóng trấn áp dư luận trên mạng !!”
Khương Khê nghiến răng căm hận, cố gắng hết sức bình tĩnh: “Hiện tại không thể quan tâm nhiều như vậy được. Có người nghi ngờ Đường Đường và Phùng Triết Mậu đang bày trò rồi, tung seeding ra chứng thực thuyết âm mưu này đi!”
“Được …” Bào Thừa Bình lau mồ hôi, không cam lòng cũng không còn lựa chọn nào khác: “Chờ dư luận lắng xuống, cậu vẫn có thể mở concert phát hành album, sau đó chúng ta sẽ giải quyết dứt điểm với Đường Đường!! “
Khương Khê và Bào Thừa Bình ghét cay ghét đắng, cho rằng Đường Đường đã biết âm mưu của họ Âm nên cố tình gài bẫy chờ họ sụp hố!
Bào Thừa Bình liên hệ với seeding, cố gắng đội nồi Đường Đường, đồng thời gửi ảnh chụp màn hình những story Phùng Triết Mậu đăng trên vòng bạn bè cho tài khoản tiếp thị, cố gắng biến thành kịch bản Đường Đường cay cú nghệ sĩ đi ăn máng khác, tự biên tự diễn tiết mục.
Có tiền mua tiên cũng được, đổ nhiều tiền vào kết quả cũng khá hơn, hiện càng có nhiều người cho rằng Khương Khê là nạn nhân.
Thấy dư luận tốt lên, Khương Khê mới thở phào nhẹ nhõm, có chút tự hào vì Đường Đường đã cố gắng bằng mọi cách nhưng cuối cùng vẫn hỗn độn tanh tưởi.
Cậu ta đã nghĩ tới rồi, trong khoảng thời gian này sẽ đóng giả màn nạn nhân, ở ẩn một thời gian, sóng gió qua đi vẫn có thể xông ra kiếm tiền.
Về phần Đường Đường, khi trở lại, cậu ta sẽ “nhất định” thanh toán!
Khương Khê lười biếng nhấp một ngụm cà phê trên bàn, trong lòng cũng dần bình tĩnh lại.
Vất vả lắm mới bình tĩnh lại, phát hiện bên ngoài ồn ào càng ngày càng lớn, Khương Khê nhíu mày, bất mãn lẩm bẩm “Chả có phép tắc gì.”
Vừa dứt câu cửa đã bị mở ra, Khương Khê chưa kịp tức giận đã nhìn thấy hai người mặc đồng phục cảnh sát bước vào văn phòng.
Khương Khê run tay, cà phê rơi xuống đổ ra quần cậu ta hoảng sợ nhanh chóng đặt cốc xuống, bình tĩnh hỏi: “Hai vị cảnh sát, có chuyện gì vậy?”
Giọng nói mỏng manh yếu ớt mà vô cùng ngây thơ.
Nghệ sĩ và nhân viên tụm năm tụm ba ngoài cửa hóng chuyện trộm nhìn qua, bàn tán “Khương Khê phạm tội gì thế.”, “Chắc chuyện lớn cảnh sát mới đến tận nơi.”, “Còn có súng nữa kìa.”
Cảnh sát đã nhìn thấy nhiều hoa ăn thịt người, vô cảm với lời nói nhẹ nhàng của Khương Khê, lạnh lùng phát lệnh bắt giữ theo đúng quy trình.
“Cậu Khương Khê, chúng tôi nghi ngờ cậu có hành vi giết người không thành công. Xin vui lòng hợp tác điều tra.”
Đám đông xem cuộc vui như chết lặng.