[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🍁[CÔNG TỬ YẾU ĐUỐI].phiên ngoại
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🍁[CÔNG TỬ YẾU ĐUỐI].phiên ngoại
Phiên ngoại
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Bệnh viện Thánh Nhân là bệnh viện liên doanh Anh-Mỹ đầu tiên ở Bắc Bình, có rất nhiều bác sĩ trong bệnh viện, hầu hết đều là người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, chỉ có một số sinh viên Trung Quốc tốt nghiệp khoa y đến thực tập. .
Hôm nay bác sĩ Đường đang lật xem bệnh án, hai năm sau, cậu đã cao hơn một chút, tuy rằng vẫn hay ngượng ngùng, nhưng lại càng ôn hòa, ra dáng một thanh niên.
“Oh, my dear Đường, sao còn ở đây?” Cô y tá trưởng tóc vàng Jenny mang giày cao gót nện lộc cộc đi tới, vẻ mặt khoa trương: “Vừa rồi tôi thấy mấy người đàn ông của cậu ở dưới lầu đấy.”
Người đẹp phương Tây nóng bỏng cởi mở nói xong, chớp mắt nhìn thỏ nhỏ nhút nhát trước mặt, nở một nụ cười như đã ngầm biết hết mọi chuyện.
Đường Đường cầm sổ y bạ, trên má ửng hồng, trong lòng có chút lo lắng, dù sao bệnh viện cũng không phải nơi nên nói “hoan nghênh đã đến”, cậu chỉ nghĩ đơn giản họ bị bệnh, dù là ai cũng rất lo lắng, xấu hổ hỏi: “Cô Jenny, tôi có thể đi xem một chút được không?”
“Đương nhiên,” Jenny cười, “À này.. Nếu muốn nghỉ nửa ngày cũng có thể cân nhắc.” Cô chọc ghẹo “Dù gì họ cũng là anh hùng, mau đi đi đừng để anh hùng của cậu chờ đợi.”
Bắc Bình đã trải qua chiến hỏa rung chuyển vài năm qua, bị những con linh cẩu rình mồi sát sao, ít nhiều nhờ có ba người đàn ông đóng góp mà hòa bình mới có thể được lập lại.
Một là Cố Đại soái dụng binh như thần, người kia là Yến Thất gia cung cấp quân nhu, và người thứ ba là trưởng phòng Bạch cung cấp thông tin tình báo và phá mã liên lạc của kẻ thù.
Vì vậy, quần chúng nhân dân rất có ấn tượng tốt về họ.
Nghe được hàm ý trong lời nói của Jenny, Đường Đường càng đỏ mặt, lớn thêm hai tuổi rồi mà vẫn không chịu được sự trêu chọc, hai tai đỏ bừng nói tạm biệt với cô Jenny rồi bỏ trốn.
Jenny bị bỏ lại lắc đầu lẩm bẩm.
“Đường Đường thật đáng yêu.”
…
Trong phòng khám, ba người bận rộn cuối cùng cũng có thời gian cùng tiểu công tử đi làm, ban đầu họ cũng không nghĩ tới cái khác, chỉ là ban ngày quá bận rộn, chỉ muốn đến ôm tiểu công tử sạc lại pin, nhưng ngay khi họ đẩy cửa văn phòng.
À ha, giường bệnh thật là lớn.
Này là dọn sẵn cho người phạm tội còn gì?
Ba người thậm chí không do dự, thoải mái sai sử cấp dưới của mình mua ba chiếc bộ đồng phục bệnh nhân mới đến đây.
Lúc Đường Đường đi tới, ba thuộc hạ vừa mới rời đi, cậu nghi hoặc nhìn bóng lưng của bọn họ, không nghĩ nhiều, chỉ cầm hồ sơ bệnh án đẩy cửa ra.
“…”
Nắm lấy tay nắm cửa, cậu ngơ ngác đứng đó cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang mới vội vã đi vào đóng cửa lại như thể có ai đó giẫm lên đuôi mình.