[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🍁[CÔNG TỬ YẾU ĐUỐI].4
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🍁[CÔNG TỬ YẾU ĐUỐI].4
Chương 4
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Đường Đường bị bàn tay to lớn của người đàn ông nhéo có chút đau, trên chiếc cằm trắng nõn hiện lên một vết đỏ, đôi mắt hạnh ngập nước mơ hồ chạm vào đôi mắt đen dưới vành mũ quân đội của người đàn ông, hắn đứng rất gần, hơi thở nóng bỏng hòa cùng mùi rượu đỏ nhàn nhạt phả vào một bên mặt cậu, ngũ quan tuấn tú cùng với độ cong bên môi tưởng như cười mà không phải cười khiến cậu hoảng thật sự.
“Đại…… Đại soái.”
Giọng nói mềm như bông của cậu có chút run rẩy, nhưng lại khẩn trương đến đáng thương: “Ngài. . . buông em ra được không?” Đôi mắt mờ mịt của cậu tràn ra một chút khẩn cầu: “Em sợ, xin. . . xin ngài.”
Cố Phỉ nhìn xuống đôi mắt đẹp tràn ngập hơi sương của thiếu niên, hàng mi mảnh khẽ run, nước mắt trong suốt giống như sợi tơ đứt rơi xuống, thấm ướt nửa khuôn mặt, lửa trong lòng không những không bị dập tắt mà còn như được tưới thêm dầu, bùng lên không thể kiểm soát được.
“Khóc cái gì?”
Giọng hắn khàn đến lạ, bàn tay to đeo găng tay da màu đen nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt thanh tú của thiếu niên, cảm nhận được sự ngoan ngoãn gượng gạo mà rụt rè của tiểu công tử, hắn cười nhẹ hỏi cậu: “Muốn chạy à?”
Đường Đường bị hắn nắm lấy hai cổ tay bằng một tay, tay còn lại đeo bao tay da màu đen nhẹ nhàng sờ sờ gò má của cậu, hơi thở nồng nặc mùi da thuộc, môi cậu run run, còn có tiếng khóc nức nở không to hơn tiếng mèo con kêu là bao.
Cố Phỉ lại cười, nụ cười dịu dàng mà tà ác, khiến Đường Đường dâng lên chút hi vọng. Nhưng ngay sau đó, bàn tay chạm vào mặt cậu đã vươn tới chiếc quần dưới lớp trường sam, người đàn ông kéo thắt lưng cậu, nỉ non như ác quỷ: “Đã muộn rồi, tiểu công tử.”
“A……”
Chiếc quần rộng thùng thình của Đường Đường rơi xuống chân, tiếng khóc trong giọng nói mềm mại càng lớn hơn: “Ngài… xin tha cho em.” Thân thể cậu không ngừng giãy dụa, dùng cặp mông nửa kín nửa hở dụ dỗ người đàn ông, trong lòng mong chờ được cây gậy phục vụ, nhưng ngoài mặt lại ra vẻ sợ hãi và xấu hổ, khuôn mặt lúc thì đỏ bừng lúc thì tái nhợt.
Thiếu gia mười tám tuổi đã đi học rồi, cũng không còn là đứa trẻ không biết gì nữa, cho dù vừa rồi còn không biết vật cứng ngắc phía sau là cái gì, nhưng khi bị cởi quần, cậu cũng có thể lờ mờ đoán được người đàn ông muốn làm gì.
Chỉ vì đoán trúng, cậu càng thêm khiếp sợ, thầm nghĩ sao có thể xảy ra chuyện này? Rõ ràng người đàn ông trước mặt này hẳn là người yêu của anh trai anh, trong trí nhớ của cậu, người đàn ông này và hai người đàn ông khác đều đã từng ở bên anh trai Đinh Gia Hy của cậu, sao bây giờ lại đột nhiên muốn cậu thế này?
Không, sai rồi, cậu không nên làm tình với người yêu của anh trai, như thế là tội lỗi.