[Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính - 🌨️[THƯỢNG TƯỚNG CAO LÃNH].kết
- Metruyen
- [Đam/H Văn /Np] (Q1) Xuyên Vào Truyện Người Lớn Giành Trai Với Nam Chính
- 🌨️[THƯỢNG TƯỚNG CAO LÃNH].kết
Chương 12
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Bên trong phi thuyền, phụ tá đứng chần chừ mười phút chưa chịu mở cửa sập. Thức ăn ưa thích của trùng tộc là alpha và omega. Còn beta không có pheromone, chúng lại chướng mắt nhất. Bây giờ phi thuyền nhảy một bước nữa là ra khỏi vành đai sao rồi, phụ tá nghĩ nghĩ, cảm thấy đợi thêm một chút nữa sẽ an toàn hơn.
Cứ như vậy, phụ tá tri kỷ đợi hơn mười phút ở cửa, sau khi phi thuyền rời vành đai sao từ tường nổi, cửa sập mới “tích” một tiếng mở ra.
Sau đó, Tướng quân mặt sa sầm bước ra ngoài, toàn thân phủ đầy băng giá lạnh lẽo. Phụ tá run lên, lập tức đứng thẳng dậy, vừa định chào Thượng tướng thì thấy Tam hoàng tử của Đế quốc đang héo úa đi theo phía sau.
Mặc dù miêu tả như thế này là không phù hợp, nhưng Tam hoàng tử thực sự giống như một cái bắp cải teo tóp vậy, trán phồng lên, môi nứt ra, mặt sưng vù, nhìn kiểu gì cũng thấy giống như vừa bị trùm bao bố đánh vậy?
Phụ tá ‘á đù’ một tiếng trong lòng, rút lại ánh mắt hóng hớt của mình, thậm chí còn cố tình thăm hỏi vài câu vì tình hữu nghị giữa hai nước.
“Ngài Angelo, khuôn mặt ngài bị sao vậy?”
Angelo nhìn thoáng qua Thượng tướng mặt rét lạnh, thấy alpha không thèm nhìn mình, đáng thương cụp đuôi, bĩu môi nói: “Bị té.”
Phụ tá: “…” Xin lỗi cho tôi nói thẳng, tôi không có bị ngu.
Phụ tá nghiêm túc gật đầu tỏ ý đã biết, sau khi báo cáo thời gian dự kiến lên cấp trên, anh ta quay trở lại phòng điều khiển.
Binh lính bên trong còn ở khu nghỉ ngơi, bên ngoài chỉ còn lại có hai người, alpha tiu nghỉu, cả người như tản ra thông điệp “Ta sai rồi, ta sai rồi” truyền đến khắp nơi, nhưng Đường Đường vẫn lạnh mặt như cũ, khoanh tay ngắm sao ngoài cửa sổ.
Góc quần áo bị kéo nhẹ.
Đường Đường nhìn xuống, tầm mắt dừng đúng vào nơi bàn chân chó kia xoắn lấy vạt áo, “Không cần tay nữa à?”
Chân chó rụt lại, sau đó lặng lẽ duỗi ra, nắm lấy góc quần áo lắc nhẹ, Em bé, ta sai rồi…”
Ta sai rồi, lần sau ta còn dám nữa.
“…” Đường Đường hất chân chó ra, đôi mắt màu hổ phách liếc hắn một cái, vẫn im lặng không nói chuyện.
Nhìn đến Thượng tướng có vẻ thực sự tức giận, Angelo thật đáng thương, để chuyển hướng sự chú ý của thượng tướng, hắn quyết định tố Phó Thừa Trạch, lôi hết chuyện nghiên cứu phát minh thuốc của y ra kể, còn cho Đường Đường xem video ghi hình lúc trước.
Chưa hết, hắn còn vô tội chớp chớp mắt, đấy em xem, không phải lỗi của ta, trò này là do tên cầm thú già Phó Thừa Trạch kia bày đầu trước mà.
Đường Đường lạnh mặt xem xong video, một lúc sau mới hít sâu, lấy quang não gửi một tin nhắn cho Phó Thừa Trạch.
[Thuốc đặc trị khi đến vành đai sao từ trường?]
[Chờ ta quay lại *icon cười mỉm*]
Tại Liên Bang…
Phó Thừa Trạch im lặng tắt quang não, một lúc sau, y bấm số liên lạc bên cạnh bàn làm việc.