metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đại Lão Xuyên Thành Người Đẹp Mềm Mại - Chương 10. Đây không phải khá hào phóng sao?

  1. Metruyen
  2. Đại Lão Xuyên Thành Người Đẹp Mềm Mại
  3. Chương 10. Đây không phải khá hào phóng sao?
Prev
Next

Vừa nghe thấy có đồ ăn, Khương Miện lập tức đứng thẳng dậy, hai mắt phát sáng như có thể phóng ra tia laze.

Căn bản không để ý đến Địch Phi Dương vẫn đang rên rỉ không ngừng ở dưới chân, Khương Miện hoan hô một tiếng, tiến lên hai bước kéo lấy tay áo của Tống Kỳ Sâm đi ra ngoài.

Hai phút sau.

Khương Miện háo hức chỉ vào cửa tiệm náo nhiệt trước mặt.

“Thế tôi muốn ăn cái này!” Sau mạt thế, cô thật rất lâu, rất lâu không ăn món này rồi, hoài niệm quá.

Tống Kỳ Sâm ngẩng đầu nhìn lên bốn chữ to đùng màu vàng kim —— Ăn vặt Sa Huyện.

Bất giác anh lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

May quá, may quá…

May cái con khỉ!!!

Ngồi ngay ngắn bên bàn ăn, Tống Kỳ Sâm không hé răng mà nhìn mái tóc đen của cô gái đối diện đang vùi đầu vào ăn.

“Ông chủ, lấy thêm một lồng sủi cảo, còn có phở xào, mỳ trộn tương với cả mỳ gà xào cũng cho cháu mỗi món một phần, cảm ơn ông chủ!”

Ăn xong mỳ trong đĩa, vội vàng giơ tay, Khương Miện cười hì hì nói lại lần nữa với bà chủ đang đứng bên cạnh cô.

“Cô gái nhỏ, ăn nhiều như vậy có phải là đang quay video ẩm thực không? Đồ ăn nhà tôi mùi vị thế nào? Video đăng ở đâu, đến lúc tôi ủng hộ cháu!”

Bà chủ cũng cười đến vui vẻ.

Tống Kỳ Sâm: Cười không nổi.jpg

Lớn như vậy rồi, anh chưa từng thấy qua người phụ nữ nào ăn giỏi như vậy.

Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, trên bàn đã bày ra một chồng đĩa cao, mấu chốt là người này hình như không có ý định ngậm miệng lại, vẫn để bà chủ tiếp tục bưng đồ ăn lên, cứ tiếp tục như thế, cho dù có quà tặng vạn tệ, Tống Kỳ Sâm cũng cảm thấy tim mình đang rỉ máu.

Phải biết rằng Tống Kỳ Sâm từ khi năm tuổi đã biết kiếm tiền, lớn lên đến tuổi này chưa từng có ai làm cho anh chịu lỗ một lần.

Rõ ràng đã lặng lẽ ám chỉ với cô như vậy, tiệc thưởng trà buổi tối sẽ có rất nhiều đồ ăn #miễn phí# có thể ăn, mà cô ấy cứ giống như không hiểu, ăn không ngừng.

Nhớ lại buổi sáng hôm đó ở khách sạn, cô gái khóc như hoa lê dính nước mưa, yếu đuối dễ bắt nạt, mong manh sợ hãi dường như chỉ là ảo giác xuất hiện do anh ngủ không đủ giấc.

Có trời mới biết, anh chính là thấy cô gái đó tính tình mềm yếu dễ lừa mới chủ động ký hợp đồng với cô, bây giờ xem ra…

Anh bị lừa rồi.

Anh, Tống Kỳ Sâm, bị lừa rồi!

Đôi mắt của người đàn ông cụp xuống, môi mỏng hơi mím lại.

Nhìn thấy Khương Miện lại sắp ăn xong rồi, Tống Kỳ Sâm dùng ngón tay mảnh khảnh nhéo một góc bàn ăn, “Khương tiểu thư…”

Khương Miện ngẩng đầu.

Liền thấy từ lúc vào tiệm đến bây giờ, người đàn ông mặt lạnh băng nhìn cô, khóe miệng đột nhiên hơi nhếch lên, nụ cười ôn nhu mà khắc chế, “Thật xin lỗi, bây giờ đã muộn rồi, không biết cô ăn xong chưa? Nếu cứ trì hoãn nữa chỉ sợ sẽ không kịp dự tiệc thưởng trả buổi tối mất…”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 10. Đây không phải khá hào phóng sao?"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz