Cố Ý Mê Hoặc - Thất Thải Mã Lệ Tô - Chương 86: Anh ấy càng ngày càng dâm
Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Lại là một đêm dâm loạn vui vẻ.
Tô Tâm Đường cảm thấy Đồng Kinh Niên thật đúng là rất biết chơi, một tiểu tam mà còn có nhiều yêu cầu như vậy.
Chính cô cũng không biết vì sao ở trong đầu lại nảy ra hai chữ “tiểu tam” này, thế nhưng ngẫm lại thì thấy cũng hợp phết đấy chứ.
Vốn dĩ Tô Tâm Đường thích trêu chọc Đồng Kinh Niên, thích nhìn bộ dáng “tức mà không làm gì được” của anh nên cô đã mang cái danh xưng kia trao tặng cho anh.
Tuy rằng Đồng Kinh Niên không làm gì được cô thật, nhưng anh vẫn có thể lăn lộn với cô thêm vài vòng. Nào là Quan Âm thiết tọa, La Hán đẩy xe,… tất cả đều được áp dụng hết lên người của cô.
Tô Tâm Đường: Không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy vị thần tiên này càng ngày càng dâm đãng.
Nhưng dù sao cũng phải thừa nhận rằng anh mang lại cho cô cảm giác rất sung sướng. Cảm ơn vì đã mời.
Đồng Kinh Niên lúc này vẫn đang cày cấy không biết mệt mỏi. Trong suốt khoảng thời gian vừa qua anh đều phải “ăn chay”, nên hiện giờ chỉ muốn cùng cô gái này quấn quýt mãi bên nhau mà thôi.
…
Sau khi lăn lộn một hồi, Tô Tâm Đường bị người đàn ông bọc lại kín mít, anh trực tiếp từ ban công đưa cô lên tầng cao nhất. Lúc này Tô Tâm Đường mới phát hiện ra ở trong phòng của mình còn có một lối đi bí mật lên thẳng phòng của Đồng Kinh Niên.
Tô Tâm Đường: ???
Anh đã suy tính ngay từ ban đầu rồi đúng không?
Tầng thượng có một cái bể bơi mà trước đó quản gia đã từng nói qua. Bầu trời đêm nay còn có ánh trăng cùng với muôn vàn vì sao, nhiệt độ về đêm ở vùng nhiệt đới rất vừa phải. Tô Tâm Đường đứng bên trong làn nước ấm áp, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Gió đêm mang theo hương hoa càng làm cho khung cảnh trở nên đẹp đẽ.
Nếu như người đàn ông ở phía sau không dùng bộ mặt nghiêm trang nói muốn giúp cô tắm rửa thì khung cảnh có khi còn đẹp hơn nữa.
Nửa giờ đồng hồ trôi qua rất nhanh, Tô Tâm Đường nhìn ra được anh đang cố gắng khắc chế chính mình, ngay cả bắn cũng chưa kịp.
Nhưng mà tay chân của cô đều nhăn nheo vì ngâm lâu ở trong nước mất rồi.
“…”
Tô Tâm Đường không biết vì sao cô lại ấm ức kêu ca với Đồng Kinh Niên. Hơn nữa qua chuyện này cô cũng nhận ra một điều rằng.
Kiếp trước cô không phải là nàng tiên cá!
Làm gì có người cá nào lại bị nhăn da khi ở trong nước cơ chứ.
Đồng Kinh Niên: “Có khả năng em là nàng tiên cá ở vùng ôn đới nên khí hậu nơi đây không phục đấy.”
Tô Tâm Đường: “…” Như vậy mà anh cũng nói ra được.
Hơn nữa cô lại còn tin vào lời của anh nữa chứ.
Đồng Kinh Niên lại một lần nữa ôm “nàng tiên cá bị nhăn da” quay trở về phòng của Tô Tâm Đường, cùng với nàng tiên cá đại chiến 800 hiệp.