Cố Ý Mê Hoặc - Thất Thải Mã Lệ Tô - Chương 78: Nam tiểu tam
Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Bàn tay với khớp xương rõ ràng của Đồng Kinh Niên túm chặt chiếc áo ngực, cầm cũng không được mà ném cũng không xong.
Anh ngồi trên giường duy trì tư thế như vậy trong chốc lát, đến khi liếc mắt nhìn sắc trời ở bên ngoài mới phát hiện ra đã tối đen rồi.
Tô Tâm Đường không lái xe. Một cô gái đi ra ngoài vào giờ này có chút không an toàn.
Đồng Kinh Niên ổn định lại cảm xúc, cầm áo ngực bước ra ngoài.
Đưa món đồ này trả lại cho cô rồi làm một chút đồ ăn, dù sao thì cô cũng là người rất ham ăn mà, vừa nãy cô còn nói “làm cũng làm rồi vậy mà cơm cũng chẳng được ăn”. Anh không muốn bị chụp cho cái mũ xấu tính như vậy đâu.
Nếu… Nếu cô cầu xin anh, anh còn có thể cố gắng đưa cô đi một đoạn đường đấy.
Đồng Kinh Niên đem mọi chuyện suy xét chu toàn, lần này anh sẽ không tức giận với Tô Tâm Đường nữa. Anh phải bình tĩnh và hòa nhã.
Nhưng tất cả gian phòng đều trống không.
Mỗi một phòng ngủ dành cho khách ở tầng hai hay là ở tầng một đều không thấy bóng dáng ai, cả chiếc túi xách vốn được đặt trên sofa cũng không thấy nữa.
Mới chỉ trong chốc lát mà cô đã rời đi rồi.
…
Thời điểm Đồng Kinh Niên gửi tin nhắn Wechat cho Tô Tâm Đường, anh đã phải nói với chính mình rằng không phải là anh lưu luyến cô, mà hành động này chỉ xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo thôi. Anh không hy vọng bởi vì anh mà cô phải chịu tổn thương.
Sau khi thuyết phục chính mình xong, Đồng Kinh Niên liền gửi dòng tin nhắn đi.
Chỉ có hai chữ đơn giản, dứt khoát.
[ Quay lại. ]
Lúc này Tô Tâm Đường đang ngồi trên xe ô tô, không tự đi bộ về giống như Đồng Kinh Niên tưởng tượng.
Nhà của anh nằm trong khu người giàu, lái xe đến đây cũng không tiện nên ngay từ đầu cô cũng không có ý định tự mình lái xe. Mà ngồi taxi về thì không thoải mái.
Hiện giờ Tô Tâm Đường đang ngồi dựa lưng trên chiếc ghế bọc bằng da thật. Tuy rằng không so được với siêu xe xa hoa của Đồng Kinh Niên, nhưng đối với thu nhập của một gia đình bình thường thì phải phấn đấu hơn nửa đời người mới có thể mua được chiếc xe này đấy.
Phải cảm ơn vòng bạn bè không có gì là không làm được, cũng cảm ơn bố mẹ đã sinh ra cô với mị lực siêu mạnh. Tô Tâm Đường chỉ đơn thuần đăng lên vị trí cô đang ở, rồi hỏi xem có người nào tiện đường cho cô đi nhờ hay không. Trong vòng một phút đồng hồ liền có năm, sáu vị tuyển thủ báo danh.
Tô Tâm Đường dựa theo trí nhớ tuyển một người có bộ dáng lớn lên không quá khó coi.
Lúc này đây cô đang ngồi trên xe của đối phương nghịch điện thoại, xem người ta như tài xế, cùng hắn nói chuyện câu được câu không.