Cố Ý Mê Hoặc - Thất Thải Mã Lệ Tô - Chương 41: Dùng quần lót tự an ủi?
Editor: Tô Tô Hữu Hành
***
Tô Tâm Đường không ngờ Đồng Kinh Niên lại có thiên phú khiến cho cô đạt được cao trào.
Đây là lần thứ hai nhỉ?
Bọn họ mới làm tình được vài lần.
Đúng là thần tiên có khác, không uổng công cô tốn biết bao nhiêu thời gian và sức lực để quyến rũ người đàn ông này.
Hiển nhiên Đồng Kinh Niên không quá tin tưởng vào bài học mà cô giáo gợi cảm vừa giảng dạy. Anh ném cho Tô Tâm Đường một ánh mắt cảnh cáo sau đó xoay người bước xuống giường, mặc lại quần áo rồi đi ra khỏi phòng.
Tô Tâm Đường tặc lưỡi hai cái.
Cô dùng ngón chân để nghĩ cũng biết Đồng Kinh Niên muốn làm gì, con người có thói ở sạch này chắc lại đi tắm rửa đây mà.
Tô Tâm Đường dường như có thể tưởng tượng ra khung cảnh người đàn ông vừa tắm vừa nhíu mày, nghiêm túc kỳ cọ gương mặt đến mức đỏ ửng.
Rõ ràng ở đây có phòng tắm riêng nhưng anh không dùng mà lại lựa chọn chạy ra ngoài. Vấn đề này Tô Tâm Đường không thể hiểu được.
Cô cũng từ chối hiểu.
Thân thể mềm nhũn đổ ập xuống giường, đương nhiên là nằm vào chỗ vẫn còn sạch sẽ, khô ráo.
Ga giường nhăn nhúm thành một mảng lớn lại còn ướt đẫm, mặt trên dính đầy chất lỏng.
Đây đều là trong lúc làm tình chảy ra từ bên trong hoa huyệt.
Chỗ đó vừa ẩm ẩm, dính dính không thoải mái.
Giường của Đồng Kinh Niên nằm rất êm, chất lượng cực kỳ tốt. Hai người bọn họ lăn lộn lâu như vậy nhưng không hề có dấu hiệu muốn sập.
Đúng là nhà tư bản xấu xa.
Tô Tâm Đường dự định lát nữa sẽ hỏi Đồng Kinh Niên xem chiếc giường này mua ở đâu, cô cũng muốn mua một chiếc tương tự.
…
Thời điểm Đồng Kinh Niên quay trở lại đã là hai mươi phút sau. Anh đã thay một bộ quần áo khác, vẫn là tây trang giày da vạn năm bất biến. Nhìn qua rất thành thục, trầm ổn nhưng đáng chú ý nhất chính là chiếc cằm của anh.
Chắc là do bị cọ xát quá mức nên đã đỏ ửng một mảng.
Da của anh rất trắng nên phần cằm lại càng nổi bật.
Tô Tâm Đường vui vẻ.
Quả nhiên giống với suy đoán của cô.
“Không cần phải tẩy rửa đến mức như thế.”
“Trông anh bây giờ rất buồn cười đấy.”
Tô Tâm Đường cười đến mức cả người run rẩy, đã vậy cô còn bồi thêm một câu: “Anh đi lâu như thế để nghiên cứu xem lên đỉnh là gì phải không?”
Gương mặt của Đồng Kinh Niên vẫn không có cảm xúc nhưng cổ họng lại tắc nghẹn.
Sao cái gì cô cũng…