[Cổ Đại - Cung Đấu] [Quyển 1 - Hoàn] Minh Cung Truyện - Trác Phương Nghiên - Chương 39 - Trinh tâm nhất nhậm nga mi đố (Đã sửa)
- Metruyen
- [Cổ Đại - Cung Đấu] [Quyển 1 - Hoàn] Minh Cung Truyện - Trác Phương Nghiên
- Chương 39 - Trinh tâm nhất nhậm nga mi đố (Đã sửa)
MINH CUNG TRUYỆN – CHƯƠNG 39:
TRINH TÂM NHẤT NHẬM NGA MI ĐỐ
(Lòng son không đổi, khiến cho những người đẹp khác phải đố kỵ)
*Câu thơ đề thuộc bài Cung từ của Đới Thúc Luân.
——————-
Thoắt cái cũng lại một tháng nữa trôi qua. Hậu cung xét về cơ bản vẫn bình yên, ngoài những chuyện đấu khẩu vặt vãnh, linh tinh thì cũng không có gì lộn xộn cả. Từ bao nhiêu năm nay, cứ cách trung thu hai ngày, các tần phi đều chuẩn bị kỹ lưỡng tài nghệ để biểu diễn trước mặt Hoàng thượng trong ngày trung thu. Nhất là những tần phi không được sủng ái, lại càng muốn nhân cơ hội này gây ấn tượng với Hoàng thượng, muốn giữ lại ánh mắt của đế vương. Năm nay, Hoàng đế tuyển thêm nhiều tần phi mới, khiến cho công việc chuẩn bị trước tết trung thu trở nên nô nức hơn bao giờ hết.
“Ngươi xem, bản cung mặc bộ y phục này có đẹp không?” Nhạc Hy mặc thử bộ y phục màu tím, thêu hình hoa thược dược màu hồng nhạt. Bên viền có thêu họa tiết hoàng cúc khai hoa vô cùng thanh nhã. Đó là bộ y phục Chu Hậu Thông đích thân sai người may riêng cho Nhạc Hy để mặc trong những dịp đặc biệt. Nhạc Hy vốn tiếc nên để bộ y phục đến đúng dịp trung thu mới dám mặc lên.
Nàng nhìn mình trong tấm gương sáng loáng. Năm nay, tuổi thật của nàng tính ra đã hai mươi hai tuổi. So với Văn Ngọc Hiểu, Triệu Tương trong cung, quả tuổi tác cũng không hơn kém nhau bao nhiêu. Thế nhưng so với những người bọn họ, nàng vẫn là giữ được nét trẻ trung hơn cả. Chắc cũng bởi bọn họ có mười năm u sầu trong chốn thâm cung, còn nàng thì được sống trong khuê môn hồng các.
Nhữ Phần cùng Phương Hà đứng bên cạnh giúp Nhạc Hy mặc y phục, chải tóc, nghe nàng nói vậy thì khẽ cười: “Nương nương, người yêu kiều diễm lệ thế này, mặc thứ gì cũng đẹp cả.” Hầu hạ hai vị chủ nhân, lại từng sống lâu trong chốn cung đình biết bao mỹ nhân khuynh thành nhưng Nhữ Phần vẫn thấy khí chất ung dung, điềm đạm của Nhạc Hy là không ai sánh được.
Phương Hà nghe Nhữ Phần nói vậy thì cũng tán dương: “Nhữ Phần nói đúng đấy. Nương nương quả là quốc sắc thiên hương.”
Hai tỳ nữ giúp nàng vấn kiểu tóc Tùy Vân kế [1], lại giúp nàng cài lên cây trâm thược dược, rồi còn cài thêm kim quan bạc lộng lẫy.
[1] Tùy Vân kế: một kiểu búi tóc nữ thời xưa.
Phục sức xong cả, Nhạc Hy diễm lệ tuyệt vời, đẹp hơn bao giờ hết. Nhạc Hy cười rất vui vẻ, lại hỏi đùa: “Trông bản cung có giống một giai nhân tuyệt sắc không?”
Nhữ Phần và Phương Hà cũng cười, đồng thanh “vâng” một tiếng rất dài. Phương Hà chỉnh lại một chút trên đầu tóc và y phục của Nhạc Hy rồi nói: “Xong rồi! Nương nương mau ra đi, loan kiệu đã chuẩn bị rồi ạ.”
Loan kiệu bốn người khiêng đã được chuẩn bị sẵn trong sân của Trường Nhạc cung, chỉ chờ Nhạc Hy bước ra. Kiệu được làm bằng gỗ, bên ngoài phủ gấm quý, lại được trang trí cực kỳ đẹp đẽ những châu ngọc trân quý. Cửa kiệu làm theo kiểu kéo lên, xuống, vô cùng kín đáo. Hai bên mạn kiệu có cửa để nhìn ra bên ngoài, được che bằng một tấm gấm dày, lại có những sợi châu rủ xuống thật hoa mỹ.