Cô Bé Lọ Lem Của Lão Đại (Hoàn) - Chương 2
Đêm đó, Mạc Tiểu Mễ uốngrất nhiều rượu.
Càng uống nhiều thì ý thức càng mất dần, đến khi tỉnh lại, thì thấy đang nằmtrong bồn tắm nhà mình.
Nước có chút lạnh, cô rùng mình, rốt cuộc khôi phục một chút ý thức, mở mắt ra,đột nhiên thấy trước mắt là khuôn mặt một người đàn ông anh tuấn mang theo chúttà mị.
“A ——” cô thét chói tai, giơ tay đánh anh, “Khốn kiếp! Sắc lang! Lưu manh thêmcấp ba! Làm sao anh lại ở nhà tôi?”
Giản Nhẫn khẽ nhếch khóe miệng cười, bắt lấy cánh tay không an phận của cô đèxuống, “Em uống say anh tốt bụng đưa em về nhà, kết quả em nôn cả ra người, chonên anh liền đích thân thay em tắm rửa.”
Vậy là cô trách lầm anh?
Nhưng là ai thèm anh tắm cho cô, hơn nữa còn đem đồ cô cởi hết?
Thân thể bảo bối băng thanh ngọc khiết của cô, tự nhiên dưới tình huống này bịmột ánh mắt sắc quỷ nhìn không sót chỗ nào, nghĩ như thế nào cũng liền muốn nổinóng.
“Vậy thì thật là cám ơn anh, hiện tại tôi đã hoàn toàn tỉnh táo, có thể haykhông mời anh đi ra ngoài?” gương mặt Mạc Tiểu Mễ so hột gà thúi còn thối hơn.
Nghĩ lại từ lúc gặp phải người đàn ông này cũng chẳng có chuyện gì tốt đẹp, chỉtoàn mấy chuyện mất thể diện xảy ra với cô.
“Tối qua anh mới biết, ngươi uống say cũng sẽ khóc.” Giản Nhẫn giống như pháthiện chuyện gì thú vị liền lải nhải không ngừng, căn bản không để ý cô cố ý xuađuổi, “Anh là lần đầu tiên thấy có người say im lặng khóc như vậy, ngay cả mộtchút thanh âm cũng không có, chỉ có nước mắt cứ rơi không ngừng, yếu đuối khiếncho người khác thương tiếc. A, đúng rồi, anh giúp em tắm rửa thân thể.”
“Anh cút ngay cho tôi… cái tên nhiều chuyện…” Mạc Tiểu Mễ rốt cuộc nổi đóa,muốn đứng lên đem anh đuổi ra ngoài, kết quả trượt chân té vào bồn tắm, uốngvài ngụm nước, chờ Giản Nhẫn vớt được cô ra,thì cô bị sặc nước ho điên cuông.
“Em xem, để cho em tự mình tắm rửa thật rất nguy hiểm, anh là một công dângương mẫu, đã làm chuyện tốt thì phải làm đến cùng, cứ để anh tới giúp em tắmvẫn tốt hơn.” Giản Nhẫn dõng dạc thổi phòng bản thân, trực tiếp đưa tay lênthân thể Mạc Tiểu Mễ vỗ về chơi đùa.
Mới lúc đầu bị sặc khiến đầu óc choáng váng Mạc Tiểu Mễ còn chưa cảm thấy đượccái gì, sau đó một đôi tay chảy xuống đến bụng của cô rồi vẫn tiếp tục chạyxuống, như con rắn trườn trên thân thể cô, toàn thân run lên,cô đột nhiên từtrong bồn tắm đứng lên, nước văn tung tóe trên mặt đất.
“Giản…Nhẫn!” Cắn răng nghiện lợi lao ra khỏi phòng tắm, Mạc Tiểu Mễ nhanh chóngchạy đến phòng ngủ, cầm cái mền bao lấy mình, “Tôi muốn đem anh chặt làm trămmảnh!”
“Chậc chậc, làm sao em có thể đối đãi vơi ân nhân của mình như vậy?” Tiến đếnphòng ngủ Giản Nhẫn vẫn như cũ mang theo khuôn mặt tà ác mỉm cười.
Mạc Tiểu Mễ ở trong chăn nhanh chóng mặc bộ áo ngủ, vừa làm vừa hít thở thậtsâu.
Hít… thở… hít… thở…