Chúng Ta Của Sau Này//Vegaspete - Chương 23: Sau đêm tối (h nhẹ)
Vegas tố cáo Thyan tội danh bắt cóc người và gây thương tích, nên thanh tra Kim đã cho người đến bắt hắn về đồn xử lý.
Nhưng vì bị Vegas đâm nát chân và gãy xương tay, nên hắn tạm thời được đưa về bệnh viện chữa trị.
Anh không kiên nhẫn việc đợi đám cảnh sát xem xét. Nhân tiện cảnh sát đến nhà điều tra, liền tranh thủ.
Ngồi dưới sảnh nhà khách, Vegas chống một tay trên bàn bắt đầu mở miệng ra nói như có ý chèn ép.
“Thyan không chỉ bắt vợ tôi, nó còn đánh tôi”.
Thanh tra Kim lôi cọng dây thun đen trong túi áo ra, buộc tóc cao gọn lên, anh đẩy kính vào một chút để nhìn rõ đối phương.
“Nhìn anh không giống như bị đánh. Theo như tôi thấy thì hắn bị thương thê thảm hơn rất nhiều”.
Vegas nhún vai.
“Ý của mấy người là không thể ngay lập tức tống hắn vô tù?”
Đối phương gật đầu.
“Ừm…đã kiểm tra Pete rồi, cậu ấy không bị thương, ngược lại hắn còn bị anh đánh cho suýt mất mạng. Nếu thực sự tống hắn vào tù, e rằng nếu bị kiện thì anh mới là người ngồi tù vì muốn lấy mạng người ta đó”.
Biết thể nào cũng đối diện với cặp mắt như dao găm của Vegas nên Kim nói xong liền lập tức đứng dậy muốn rời đi.
“Tôi còn có việc, ngày mai sẽ qua hỏi thăm Pete vài chuyện liên quan đến người tên Tong được tìm thấy trong nhà của Thyan”.
Pete vừa tỉnh dậy, bên ngoài bây giờ đã là bảy giờ sáng hôm sau, đèn đường cũng dần sáng, em đã ngủ lâu đến như vậy à?
Em vừa nghiêng đầu qua, nhắt mi lên đã nhìn những gương mặt lạ lẫm, toàn bộ mặc đồ đen đứng quanh góc phòng, cửa mở toang, trước đó còn có thêm vài tên nữa.
Pete hét toáng lên.
“Vegas…”
Barcode đang bưng chén cháo đậu xanh nghe thấy suýt thì thả chén cháo rớt xuống chân, lật đật co cẳng chạy vào bên trong.
“Anh sao thế P’Pete”.
Thấy Barcode, anh lập tức kéo tay áo thằng bé lại.
“Vegas đâu? Sao trong phòng anh lại có người lạ? Còn em sao lại ở đây?”
Còn hỏi nữa, tất nhiên là do ông chủ khó tính sau khi giải cứu vợ mình về thì đã giữ của như giữ vàng, bên cạnh lúc nào cũng có vệ sĩ bám sát.
Barcode ngoài giờ đi học catwalk còn phải ba chân bốn cẳng đến đây làm bảo mẫu cho anh.
“Ông chủ đi công việc rồi, tối sẽ trở về, P’Pete yên tâm”.
Pete nheo mắt.
“Chẳng phải em là thực tập sinh trong công ty Build à? Sao lại gọi Vegas là ông chủ?”
Barcode hết cách rồi, đành khai thôi, P’Nop từng căn dặn em rằng đừng bao giờ làm phật lòng mợ út của cái nhà này.
Pete nghe đối phương trần thuật xong cũng không tức giận nổi nữa, em vừa đói vừa đuối sức.